NGỰ CHÂU ÁN - Trang 99

"Đống Mai có thường dắt mối nữ nhi cho những kẻ phóng đãng và suy

đồi không?"

"Rõ ràng là có, nhưng chỉ cho một gã thôi. Cũng cái gã mà y săn tìm

cổ vật cho, ta tin vậy. Gần đây họ Đổng gặp rắc rối với vị khách tử tế của y,
chắc vì tên vô lại đầy tham vọng ấy muốn vơ vét nhiều kim ngân hơn.
Nhưng ta nghĩ họ Hạ, tên bằng hữu ngu xuẩn của y, đã tiếp quản công việc
dắt gái rồi."

"Hạ Quảng ư? Sao tỷ lại nghĩ như thế?"

"Hắn không lanh lợi như họ Đổng, còn lâu mới được. Sáng hôm qua,

hắn đến đây, hơi chếnh choáng vì men rượu, điều này thì bình thường thôi.
Nhưng điều bất thường ở đây là hắn thanh toán khoản tiền rượu còn thiếu.
Ta hỏi luôn, 'Ngươi đụng trúng cây kim ngân à?' Hắn đáp, 'Chưa đâu,
nhưng tối nay đệ sẽ vớ bẫm. Tiểu đệ đã hứa lùa một con gà mái tơ vào
chuồng cho gã kia.' Ta bảo, 'Tốt hơn là ngươi nên cẩn trọng, kẻo chính bản
thân sẽ chui đầu vào rọ đấy.' Hắn cười toe toét, miệng xếch đến tận mang
tai, 'Khỏi lo! Đó là một nơi vắng vẻ, sẽ chẳng ai nghe thấy tiếng cục ta cục
tác đâu! Đổng Mai còn bảo là tay chơi này luôn trả ngân lượng đúng hẹn!'
Ta đặt tay lên vai hắn đầy thân tình và nói, 'Cút ngay, Hạ Quảng! Đừng bao
giờ để ta nhìn thấy bản bộ sứt sẹo xấu xa của ngươi lần nữa!' Rồi hắn bay
dọc sảnh đường đến tận ngưỡng cửa đằng kia. Ra tới đó, tên khốn ấy luống
cuống đứng dậy, không quên la hét những ngôn từ khiếm nhã vào mặt ta.
Thế là ta ghim chặt tay áo của hắn vào khung cửa, như thế này."

Trong khi nữ nhân đang nói, một phi đao đột ngột xuất hiện trên tay

thị. Nó bay vút dọc theo sảnh và cắm phập vào khung cửa. Một sự im lặng
bao trùm khắp sảnh đường. Hai kiếm thủ đi về phía cửa. Khó khăn lắm họ
mới rút được phi đao khỏi thớ gỗ và mang nó về lại cho Lương nữ chủ, đầu
cúi xuống đầy kính phục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.