NGỰ CHÂU ÁN - Trang 101

Gương mặt to bản của thị chợt sáng lên.

"Thật sao? Có thật là chàng ta đã làm vậy?" Lương thị e lệ hỏi.

Rồi thị cau mày và hỏi với giọng nghiêm trang, "Chàng ta có định gửi

ông mai bà mối đến gặp tiểu nữ để ngỏ lời kế duyên?"

"À, không hẳn là thế. Gã chỉ nhờ..."

"Nói đôi lời tốt đẹp về mình với tiểu nữ? Một kẻ bướng bỉnh đáng

ghét! Dạo gần đây chàng ta đã gửi đủ thể loại nam nhân trong vùng đến
chốn này, chỉ để nói đôi lời tốt đẹp! Chẳng đời nào cọc lại đi tìm trâu,
chàng ta sẽ phải tự kiếm lấy cơ hội cho mình. Thẩm Bát là một nam nhân
khỏe mạnh và đáng mến mộ, tiểu nữ thừa nhận. Nhưng Lương thị cũng có
nguyên tắc bất xuất chốn khuê môn, dù sao nữ nhi này cũng có danh phận
chốn hoàng triều Đại Đường."

"Dường như Thẩm Bát cũng có nguyên tắc của riêng mình," Địch

Công nhận xét. "Nhưng ta có thể nói cho ngươi biết là gã có thu nhập ổn
định. Ta thấy Thẩm Bát là một nam tử hán hữu dụng và đáng tin cậy, theo
kiểu cách khác người của gã, độc nhất trong giang hồ kỳ hiệp."

Nghĩ rằng mình đã làm đủ chừng mực để giữ trọn lời hứa với Hồng Sư

gia, ông đặt bát rượu xuống và nói, "Vô cùng đa tạ cô nương Giờ bản quan
tiếp tục công vụ của mình đây."

Lương nữ chủ tiễn Huyện lệnh ra tận cửa. Lúc đi ngang qua, thị nói

với một gã mập lùn đang ngồi trên băng ghế, "Kha đệ, giờ chúng ta sẽ
chuyển qua đòn Trảo thủ tỏa hầu triệt hạ đối phương."

Khuôn mặt sạm nắng của nam nhân bỗng trở nên trắng bệch, nhưng gã

vẫn ngoan ngoãn đứng dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.