NGỰ CHÂU ÁN - Trang 98

"Bỏ chiếc đĩa xuống, quay mặt vào tường và trưng phần lưng của

ngươi ra!" Lương thị ra lệnh.

Thiếu nữ ngoan ngoãn quay lưng về phía họ. Nàng nơi lỏng phần y

phục bên trên và thả cánh tay ra ngoài ống tay áo, để lộ tấm lưng gầy chằng
chịt những vết sẹo trắng.

Khi Hồng Hoa sắp tháo lỏng dải thắt lưng thì Lương thị gầm gừ, "Thế

là đủ rồi! Chỉnh trang lại áo xống rồi lau đĩa tiếp đi."

"Là Đổng Mai gây ra ư?" Địch Công hỏi.

"Cũng không hoàn toàn như thế. Họ Đổng rất hay lảng vảng ở đây,

cho đến một vài tuần trước. Nha đầu ngu ngốc này yêu mến Đổng Mai và
để y dắt mình ra ngoài chơi vào tối nọ, đến một nơi nào đó ở khu bắc.
Trong cảnh tranh tối tranh sáng, nó chỉ thấy đó là một khu nhà khá lớn. Y
đưa nó vào một buồng tối om. Hồng Hoa không thấy được ai ở đó, nhưng
trước khi hiểu ra chuyện thì nha đầu này đã bị lột trần, bị giữ úp mặt xuống
một trường kỷ và bị đánh đập liên hồi. Ông đã thấy rồi đấy. Sau đó, họ
Đổng quay lại, cởi trói rồi dẫn nó về phố này. Y cho Hồng Hoa một đĩnh
bạc, dặn nó giữ mồm giữ miệng, rồi biến mất. Con nha đầu đần độn này chỉ
kể cho ta đôi ngày trước, khi ta tình cờ đi vào lúc nó đang tắm và thấy
những lằn roi sưng tấy. Tiếc là Đổng Mai tiêu rồi, chứ ta dự định sẽ quất
một trận y chang để y biết mùi lợi hại. Ôi, dù gì thì cái thứ nữ nhi hay đi
hoang này cũng nhận được một bài học nhớ đời."

"Nàng ấy có bị cưỡng đoạt không?"

"Không, giờ Hồng Hoa vẫn còn trong trắng. Không thì ta đã trình báo

sự vụ lên nha phủ rồi, tất phải thế. Lương Tử Lan này biết bổn phận của
mình. Nhưng nha đầu này lại tự nguyện đi ra ngoài và đồng ý nhận ngân
lượng trả công. Vậy thì ta có thể làm gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.