NGỰ CHÂU ÁN - Trang 104

Gian phòng lầu trên rộng rãi và mát mẻ, nhờ hai chậu đồng chất đầy

các tảng nước đá đặt trên sàn. Ánh sáng được lọc bớt qua các màn giấy của
hai cánh cửa sổ cao. Những cuộn tranh bạc màu treo trên bức vách giữa hai
cửa sổ, dựa vào vách tường bên là một giá gác chất kín những quyển sách
quăn mép.

Vị thương gia đồ cổ đang ngồi sau một cái bàn gỗ mun bóng loáng.

Ngả thân hình hộ pháp vào lưng ghế, ông ta đang ngắm nghía một chiếc
bình gốm men đỏ thanh nhã. Khi tiểu nhị thông báo chuyến viếng thăm của
Huyện lệnh, họ Dương cẩn thận đặt chiếc bình xuống bàn, rồi nhanh chóng
đứng dậy.

Ông ta kính cẩn thi lễ, kéo một chiếc ghế khác đến bên bàn và sang

sảng cất lời, "Chắc hẳn đại nhân tới để xem họa phẩm mà thảo dân đã đề
cập đến tối qua! Ngài sẽ thấy bức tranh quả đáng để chiêm ngưỡng, thảo
dân cam đoan là vậy! Nhưng trước tiên, xin mời ngài dùng một chén trà
đã!"

Địch Công ngồi xuống và nhận chiếc quạt lụa tròn từ tay tiểu nhị.

"Đa tạ chén trà của ngươi", ông nói, tay phe phẩy quạt, "Nhưng hãy

chờ lúc khác để bàn đến bức tranh. Ta ghé thăm Dương tiên sinh để tìm
hiểu một vài thông tin. Chuyện hệ trọng."

Vị chưởng quỹ ra hiệu cho tiểu nhị lui ra. Ông ta tự tay châm trà mời

khách, rồi lại ngồi xuống ghế, cặp mắt sắc sảo nhìn Huyện lệnh với vẻ chờ
đợi.

Ông bắt đầu mở lời, "Bản quan đang đối mặt với ba vụ án mạng,

Dương tiên sinh à. Ngươi đã biết về Đổng Mai và Kha phu nhân rồi, và có
lẽ cũng nghe được là Hạ Quảng đã bị sát hại vào sáng nay."

"Bẩm, Hạ Quảng ư? Thảo dân chưa nghe tin đó. Thảo dân chỉ mới hồi

gia thôi. Giờ thảo dân nhớ ra cái tên ấy rồi! Có người từng đề cập đến một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.