NGỰ CHÂU ÁN - Trang 147

nhưng hẳn ông ta đã biết được điều gì đó có thể giúp chúng ta lần ra tên tội
nhân đích thực, do đó mà hắn muốn bịt miệng vị đại phu."

"Trong trường hợp này, chúng ta phải tập trung vào giả thuyết về Kha

Nguyên Lương. Chuyến đi đậm mùi thương hoa tiếc ngọc chỉ là cái cớ để y
có cơ hội thuê một tên côn đồ hạ sát vị đại phu. Tiện đây, Biện Gia muốn
trở về nhà, nhưng ta đã lệnh cho ông ta ở lại đây, nhằm ngăn ngừa nỗ lực
giết người đoạt mạng thứ hai. May là lão đã lệnh cho họ Kha ở nhà đến khi
có thông cáo mới. Chúng ta chỉ cần phải bận tâm đến nghi can thứ ba là
Quách Minh."

"Vậy ra họ Quách đúng là kẻ thứ ba!" Hồng Sư gia kêu lên. "Bẩm đại

nhân, tại sao ngài thêm gã vào danh sách nghi phạm? Dĩ nhiên là nhân dạng
của Quách Minh giống như mô tả của Dương chưởng quỹ về kẻ tấn công,
nhưng ngài đã liệt gã vào diện nghi vấn trước cả khi vụ tấn công này xảy
ra."

Địch Công uể oải mỉm cười.

"Ta phải tính cả họ Quách vào, lão Hồng à! Ngay khi ta khám phá ra ý

nghĩa của việc một thẻ bài cẩu bị mất."

"Thưa, một thẻ bài cẩu?"

"Đúng thế. Chính xác là quân linh-linh. Tối qua, một kẻ nào đó đã thủ

mất con bài cẩu đó từ dây bài mà ta chơi cùng các phu nhân trên boong
thuyền. Những kẻ có cơ hội lấy nó chỉ có Kha Nguyên Lương, Biện Gia và
Quách Minh. Họ Biện và họ Kha đã lên thuyền để báo cáo với ta về cuộc
đua thuyền rồng, khi ấy các tỳ nữ đang dẹp các thẻ bài cẩu sang một bên và
lật ngửa một số con lên để phục vụ trà nước. Họ Quách đã lên thuyền trong
lúc ta cùng các phu nhân tạm ngừng chơi bài để ngắm nhìn quang cảnh lễ
hội."

"Nhưng vì sao tên tội nhân lại muốn một thẻ bài cẩu?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.