NGỰ CHÂU ÁN - Trang 149

cối bao quanh hồ cá nhỏ. Nó ì ạch di chuyển những cái chân cứng cáp, đầu
hăm hở vươn dài. Nghe thấy tiếng Hồng Sư gia bước vào, ông quay người
lại.

"Bẩm đại nhân, viên Bộ đầu vẫn chưa quay lại từ bến tàu."

"Ta hi vọng Quách Minh chưa cao chạy xa bay!" Địch Công lo lắng

nói. Đoạn ông lắc đầu và thêm lời, "Không, gã sẽ chẳng bôn tẩu đâu. Gã
khôn ngoan hơn thế nhiều."

Ông nhấc cây quạt lông lên, ngồi lại xuống ghế và tiếp tục, "Trong khi

đợi họ Quách, ta sẽ diễn giải giả thuyết chống lại gã. Rồi lão sẽ biết chính
xác chúng ta đang đứng ở vị thế nào đối với ba nghi phạm đứng đầu danh
sách kia."

Huyện lệnh thay một chiếc khăn ướt mới quanh cổ mình rồi bắt đầu,

"Ta cho là ở chốn kinh kỳ, Quách Minh sống một cuộc đời mẫu mực. Chỉ
trong những chuyến giao thương thường xuyên, gã mới bộc lộ thói dâm ô
thú tính của mình ra. Là một kẻ khôn ngoan hiếm có, họ Quách có thể che
giấu những khoái lạc bệnh hoạn kia một cách kín đáo, rất kín đáo. Thậm
chí gã không quản khó nhọc để xây dựng danh tiếng một thương gia đường
hoàng với các khách điếm mình trú ngụ, một nam nhân thỉnh thoảng lại qua
đêm với kỹ nữ thanh lâu, được chưởng quỹ gọi đến theo lối thông thường,
rất lành mạnh và rẻ tiền."

"Thông qua sở thích buôn bán cổ vật, trong những chuyến du hành

đến Phổ Dương, Quách Minh lại quen biết bọn nho sinh Đổng Hạ. Gã lần
lượt thuê Đổng Mai rồi Hạ Quảng để phục vụ cho những khoái lạc thực sự
của bản thân, không hề lành mạnh và rẻ tiền chút nào. Nhờ chung chí
hướng về đồ cổ mà Quách Minh và Kha Nguyên Lương kết nối với nhau,
Dương chưởng quỹ từng nói với ta là thỉnh thoảng họ Kha có mua hàng từ
gã. Chúng ta biết rằng Hổ Phách sắm vai trợ thủ của phu quân mình, sắp
xếp và lên danh mục các cổ vật, vì thế chắc hẳn họ Quách đã gặp nàng một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.