NGỰ CHÂU ÁN - Trang 173

chạm mắt phải thẻ bài song linh, thảo dân đã lấy nó và sau đó trao cho Hạ
Quảng."

Trao cho Huyện lệnh ánh nhìn van nài, ông ta rên rỉ kể lể, "Thưa, họ

Dương đã buộc thảo dân phải giúp hắn, thảo dân xin thề! Thảo dân đã
mượn hắn quá nhiều ngân lượng... Vận đen đã đeo bám thảo dân trong kinh
tài, bọn chủ nợ thì đang thúc ép, nương tử lại cứ quấy rầy liên miên, từ sáng
sớm cho đến mịt tối. Họ Dương có thể hủy hoại sự nghiệp của thảo dân...
Hắn trao cho thảo dân một gói nhỏ, bảo rằng trong đó là một thứ thuốc mê
vô hại. Đúng là nhìn bề ngoài thì nó giống y như hắn bảo, thảo dân thề là
mình nói thật! Sau khi nhận ra mình đã đầu độc Đổng Mai, thảo dân không
biết mình nên làm gì..."

Biện Gia vùi mặt trong lòng bàn tay.

"Họ Biện kia, ngươi đã biết chân tướng tên sát nhân!" Địch Công

nghiêm khắc nói. "Vậy mà ngươi không chịu đứng ra tố giác, khiến bản
thân trở thành đồng phạm của hắn. Ta sẽ đánh giá chi tiết tội trạng ngươi
sau. Bộ đầu, cho hai thuộc hạ đưa Biện đại phu lên kiệu và giam ông ta vào
nhà lao."

Hồng Sư gia nhặt chiếc gậy dưới sàn lên và trao nó cho họ Biện. Vị

đại phu khập khễnh bước về phía cửa, hai Bộ khoái đi theo áp giải.

Nãy giờ, tên thương gia đồ cổ vẫn đứng thừ người ra, theo dõi toàn bộ

sự việc với khuôn mặt đờ đẫn và biểu cảm trống rỗng.

Giờ Huyện lệnh mới quay sang hắn. Khoanh hai tay vào ống tay áo,

ông nói, "Họ Dương kia, ngươi đã bắt cóc và làm nhục Kha phu nhân.
Ngươi sẽ bị kết tội và hứng chịu hình phạt tàn khốc nhất theo vương pháp
Đường triều là lăng trì. Bây giờ ngươi hãy cung khai đầy đủ, từ việc đầu
độc Đổng Mai và đâm chết phu nhân Hổ Phách, cho đến việc tự tay hạ sát
Hạ Quảng và Mạnh bà bà, rồi cả chuyện cố gắng kết liễu Biện đại phu nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.