NGỰ CHÂU ÁN - Trang 34

Địch Công tò mò muốn biết ý đồ của nữ nhân lạ lùng này. Ông đáp,

"Ta thường ngao du bốn bể, tứ hải giai huynh đệ, mà chu du thiên hạ thì
tiêu tốn ngân lượng. Ta có thể làm thêm vài việc khác cũng được."

"Vậy theo ta!"

Nữ nhân rảo bước về phía hàng ghế đá nhám dưới những tán cây liễu

rủ dọc theo bờ sông. Đoạn nàng ngồi xuống, Địch Công ngồi đối diện. Nữ
nhân bỏ tấm khăn che mặt, đôi mắt bồ câu long lanh như nước hồ thu nhìn
thẳng vào ông. Đó là một thiếu phụ có nhan sắc khuynh thành. Khuôn mặt
trái xoan không son phấn, bờ môi chúm chím ánh lên sắc hồng đào tự
nhiên, gò má mịn màng thoáng ửng hồng. Ông đoán chừng nàng khoảng
hai mươi lăm xuân xanh.

Thoáng thăm dò qua đi, nữ nhân mở lời, "Ông có vẻ là một nam tử

hán đại trượng phu, hẳn sẽ không lạm dụng tình huống này để vòi vĩnh thái
quá. À, thật ra sự vụ cũng khá giản đơn thôi! Ta nhận lời hẹn gặp tại một
gia trang bỏ hoang gần rừng Mạn Đà La để bàn về một giao dịch quan
trọng, cách đây hai khắc vi bộ. Nhưng khi hẹn, ta lại ngớ ngẩn không lưu
tâm rằng vào đêm hội đua thuyền, sẽ có đủ loại tiện dân lảng vảng quanh
đây. Ta muốn ông hộ tống đến gia trang đó, bảo vệ ta khỏi bọn cướp và các
loại đạo tặc khác. Ông chỉ cần tống tiễn ta đến cửa gia trang là được."

Thiếu phụ cho tay vào ống áo, rút ra một đĩnh bạc sáng loáng, rồi tiếp

lời, "Ta sẵn sàng trả công hậu hĩnh cho sự vụ nhẹ nhàng này."

Huyện lệnh thầm nghĩ mình nhất định phải biết thêm về chuyện này.

Thế nên ông đột ngột nhổm dậy, lạnh lùng buông lời, "Ta chả ham gì việc
đánh đổi danh tiếng võ sư gầy dựng bao năm qua bằng thứ ngân lượng dễ
kiếm kia. Ta từ chối thông đồng với những cuộc gặp gỡ ám muội."

"Sao ông dám cuồng ngôn!" Nữ nhân giận dữ thốt lên. "Đây hoàn toàn

là việc đường hoàng giữa thanh thiên bạch nhật, ta nói cho ông hay!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.