NGỰ CHÂU ÁN - Trang 35

"Trước tiên nàng phải chứng minh điều đó, nếu muốn ta ra tay tương

trợ."

"Ông ngồi xuống đi! Giờ khắc thi gấp rút, nhưng ta sẽ chiều ý ông. Sự

miễn cưỡng của ông đã khẳng định thiện cảm ban đầu của ta là đúng. Ôi
dào, ta được giao phó việc mua một báu vật vào tối nay. Giá cả đã được dàn
xếp xong xuôi, nhưng sự vụ đặc biệt này cần phải được giữ bí mật tuyệt
đối. Những kẻ khác cũng muốn mua vật này và chủ nhân của nó cũng
không muốn cho đám người đó biết y bán lại cho ta. Thiên hạ sẽ đại loạn,
giang hồ sẽ dậy sóng! Y đang chờ ta ở gia trang đấy. Một gian nhà hoang
lạnh nhiều năm, không ai có thể mường tượng ra đấy là nơi an toàn cho
một giao dịch tín cẩn liên quan đến nhiều ngân lượng thế này."

Địch Công nhìn vào tay áo trái nặng trĩu của nữ nhân.

"Ý nàng là," ông hỏi, "một nữ nhân độc lai độc vãng, lại đang mang

theo một số ngân lượng lớn để mua hàng à?"

Thiếu phụ rút ra một gói vuông vắn từ ống tay áo và lặng lẽ trao cho

Huyện lệnh. Sau khi đoan chắc không có ai quan sát cả hai, ông nới lỏng
một góc giấy dày. Ông há hốc miệng đầy kinh ngạc. Trong gói có đến mười
nén vàng ròng sáng ngời, được lèn chặt và gói ghém chắc chắn.

Trao lại gói vàng, Địch Công hỏi, "Nàng là ai?"

"Ông thấy đấy, ta hoàn toàn tin tưởng ông", thiếu phụ bình thản trả lời

trong khi cất lại gói vàng vào ống tay áo. "Ta mong chờ điều tương tự từ
ông."

Lại lấy ra đĩnh bạc, nàng hỏi, "Thỏa thuận thế nhé?"

Huyện lệnh gật đầu và nhận đĩnh bạc. Câu chuyện với tay thợ cắt tóc

đã khiến ông ngộ ra, việc lần ra dấu vết của vụ đầu độc Đổng Mai là một
công vụ hão huyền. Ngày mai, ông sẽ phải thẩm tra kỹ lưỡng những địa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.