NGỰ CHÂU ÁN - Trang 65

"Được rồi, ngươi có thể lui." gi Huyện lệnh xé toạc phong bì và lấy ra

ba tờ giấy được gấp lại. Tờ đầu tiên là văn bằng của Cổ Thư quán chứng
nhận Hạ Quảng đã đỗ kỳ thi Hương, tờ thứ hai cho phép hắn cư trú ở Phổ
Dương. Khi lật sang tờ thứ ba, ông nhíu mày rồi cẩn trọng vuốt phẳng tờ
giấy ra trên án thư.

Đẩy ngọn nến lại gần hơn, Địch Công nói, "Nhìn xem chúng ta có gì ở

đây, lão Hồng!"

Sư gia nhìn thấy đó là một bản phác họa nguệch ngoạc khu vực phía

nam trấn. Trỏ ngón tay vào bản vẽ, Địch Công nhận xét, "Ở đây chúng ta
có rừng Mạn Đà La và hình chữ nhật đó là trang viên của Đổng gia. Chỉ có
phương lầu phía đông được đánh dấu. Vậy là Hạ Quảng hẳn có liên quan,
theo cách này hay cách khác, đến vụ mua bán ngự châu! Trời đất thiên địa
ơi, chúng ta phải cố mà tìm được gã đó! Càng sớm càng tốt!"

"Bẩm, có lẽ hắn đang lang thang đâu đó ở khu giao thương tửu điếm

mà thôi. Bằng hữu lâu năm của chúng ta, Thẩm Bát, là đại ca trong giới
giang hồ, chắc chắn gã sẽ biết được nơi tìm ra Hạ Quảng!"

"Đúng, chúng ta có thể hỏi gã. Từ khi ta trao tặng cho gã danh xưng

Bang chủ Cái bang, Thẩm Bát đã tỏ ra rất hợp tác."

"Tiếc nỗi đây lại là một kẻ thoắt ẩn thoắt hiện, không dễ lần ra hành

tung của gã. Thời điểm duy nhất mà chắc chắn Thẩm Bát mò về hang ổ là
ban đêm. Đó là khi giới khất cái tụ tập ở đó để cống nạp cho gã. Có lẽ lão
phu nên đi ngay bây giờ!"

"Không nên thế! Hẳn lão đã mệt đứt hơi rồi. Lão nên lên giường nghỉ

ngơi, lão Hồng à, đấy là nơi lão nên đến bây giờ!"

"Thưa, thế thì lỡ cả công vụ một ngày mất! Hơn nữa, lão phu có mối

giao hảo thân tình với Thẩm Bát. Rốt cuộc lão cũng biết cách hàn huyên dí
dỏm với tên già đời ranh ma quỷ quyệt ấy. Lão phu nghĩ gã cũng thích

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.