NGỰ CHÂU ÁN - Trang 93

Đoạn Địch Công hùng hồn bảo viên Vệ úy, "Hãy cho hai thuộc hạ của

người sắp xếp lại tất cả các thẻ bài đó theo số. Nếu họ thấy hai thẻ nào có
cùng số, thì hãy mang chúng đến nha phủ ngay lập tức!"

Ông thúc tuấn mã lên đường.

Lão Hồng muốn hỏi Huyện lệnh xem có chuyện gì với những tấm thẻ

bài, nhưng ông đã nói nhanh, "Ta sẽ đến gặp tình nương của Thẩm Bát một
mình. Lão hãy đến Kha gia và tìm hiểu từ đám gia nhân xem họ Kha có ra
ngoài vào sáng nay không. Ta không quan tâm lão đe dọa hay mua chuộc
bọn họ, miễn là lão tìm hiểu được thông tin đó!"

"Bẩm, thế còn phiên thăng đường sáng nay thì sao ạ?" Sư gia lo lắng

hỏi. "Tin tức về vụ sát hại phu nhân Hổ Phách có thể đã lan truyền khắp
trấn và chẳng mấy chốc thì bách tính cũng sẽ biết về vụ án mạng của Hạ
Quảng. Nếu chúng ta không đưa ra thông cáo chính thức, tin đồn thất thiệt
sẽ được bàn tán khắp nơi và đủ thể loại chuyện hay ho sẽ được thêu dệt
trong các cuộc trà dư tửu hậu!"

Địch Công đẩy ngược mũ ra khỏi vầng trán đẫm mồ hôi.

"Dĩ nhiên là lão nói đúng! Hãy thông báo là sáng nay sẽ không có

phiên thăng đường nào, nhưng công đường sẽ mở cửa vào buổi trưa. Khi
đó, ta sẽ chỉ nói qua các sự việc và tuyên bố lấp lửng rằng việc điều tra
đang được tiến hành. Chúng ta hãy đổi mũ cho nhau. Ta chẳng biết Lương
cô nương là ai hay thuộc loại người nào, tốt hơn là nên che giấu thân phận
của mình khi đến đó."

Sau khi ông đội chiếc mũ chỏm của lão Hồng, họ đường ai nấy đi.

Địch Công lên đường nhằm hướng miếu Chiến thần. Mang chiếc mũ đó
cùng với bụi đường và mồ hôi nhếch nhác, ông hi vọng mình sẽ không bị
nhận ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.