NGỦ CÙNG SÓI - Trang 106

anh bị coi là tự vệ quá mức, nếu hắn nhất quyết đòi tố cáo anh thì việc này
rất nghiêm trọng!”

“Tố cáo tôi ư? Nó đâu có gan làm vậy!”

“Hôm nay vớt được một xác chết ngoài biển, theo Đao Mẻ chứng thực

thì đó là tên lái xe trong vụ bắt cóc...”

Hàn Trạc Thần với lấy điếu thuốc đặt trên bàn, châm lửa.

“Cảnh sát Vu, ông định nói việc này là do tôi làm?!

Đây là nguyên tắc của xã hội đen, tôi chẳng liên quan gì đến việc ấy.”

“Anh không liên quan? Một mạng người đấy! Sao anh có thể giết người

không chớp mắt?...” Cuối cùng cảnh sát Vu không kiềm chế được cơn thịnh
nộ, đứng phắt dậy, tay run run chỉ vào Hàn Trạc Thần mắng lớn: “Rốt cuộc
anh còn chút tính người nữa không?!”

“Tính người?! Tính người là loại người như ông ngồi trong phòng điều

hòa lật xem báo cáo khám nghiệm tử thi mới có. Nếu ông bị kẻ khác treo
lên đánh cho gần chết, nếu ông bị kẻ khác chĩa súng tiêm ma túy vào người,
nếu ông bị kẻ khác vây trong ngõ hẻm chém mười mấy nhát, nếu hôm qua
người chúng làm nhục là ông...” Hàn Trạc Thần bỗng dừng lại, đứng lên,
đá vào sofa một cái, tiếng va đập rất rõ khiến tôi nghi ngờ xương chân hắn
bị gãy cũng nên.

Hắn mím chặt môi, trán toát mồ hôi hột, chắc rất đau. Hắn đánh người

khác thì tôi thấy thường xuyên nhưng hắn tự hại mình thì đây là lần đầu
tiên.

Trước đây, khi hắn không vui, tôi chỉ cần nắm lấy ngón tay hắn, hắn sẽ

nhìn tôi tươi cười, điều đó có nghĩa hắn không mấy tức giận. Nếu hắn rút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.