NGỦ CÙNG SÓI - Trang 173

được biết nó vì sợ hãi mà đờ đẫn, ở trong một viện phúc lợi. Ta đã cho An
Dĩ Phong chuyển nó đến một nơi khác tìm người nuôi nấng nó... Đờ đẫn
cũng tốt, khỏi phải đối mặt với thế giới tàn khốc này.”

Tôi nắm chặt lấy con dao, mũi dao đâm vào lòng bàn tay, nỗi đau dữ dội

lan khắp người.

“Tại sao chú lại giết cả gia đình người đó?...” Tôi giơ tay lên, thấy hắn

ngơ ngác nhìn lại tôi, không hề né tránh, nhưng tôi không thể đâm hắn.

Thực ra, tôi đâm hắn thì hắn cũng tránh được, chẳng có tác dụng gì.

Tôi hạ tay xuống, cúi gằm mặt không dám để hắn nhìn thấy nỗi đau khổ

của mình: “Có thể ông ấy cũng có nỗi khổ riêng, tại sao chú không thể tha
cho ông ấy?”

“Nỗi khổ riêng?! Chỉ mỗi hắn có nỗi khổ riêng, mỗi hắn có vợ con, còn

người khác thì không ư?” Hắn dừng một lúc, đổi giọng nói: “Thiên Thiên,
đối với người con gái tốt bụng như con thì có lẽ hắn không cần phải chết
nhưng đây là nguyên tắc trong xã hội đen, nếu ta không giết cả gia đình hắn
thì làm sao xứng đáng với đại ca?!”

“Vậy chú có nghĩ chú giết nhiều người như vậy thì cũng không có kết

cục tốt đẹp không?”

Hàn Trạc Thần lạnh lùng mỉm cười: “Cho nên ta và An Dĩ Phong mới

không dám lấy vợ... Những người như ta sớm muộn cũng sẽ bị giết chết,
ngay cả bây giờ có kẻ xông đến giết ta thì ta cũng chẳng ngạc nhiên. Đã
bước chân vào xã hội đen thì phải tuân theo nguyên tắc của xã hội đen.”

Rốt cuộc thế giới này có đúng sai, phải trái hay không?!

Quả thực bố tôi đã bán đứng bọn họ, hại người ta chết thảm, nếu Hàn

Trạc Thần không bị người khác chặn lại có lẽ cũng đã bị đánh chết rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.