NGỦ CÙNG SÓI - Trang 178

“Nếu là tôi thì tôi sẽ đến mà ôm anh ấy, không chừng lại có cơ hội...”

“Ấy, nếu là người đàn ông khác thì tôi sẽ xông lên ngay, nhưng là Hàn

Trạc Thần thì tôi không có gan làm như vậy đâu!”

Tôi bỗng khựng lại, không thể bước nổi nữa.

Ngày hôm qua? Có lẽ nào hắn đã nhìn thấy tôi ngồi ở bên dưới!

Tôi nghiêng người tựa vào tường, ý chí kiên định bỗng bị một sức mạnh

vô hình xua tan. Tôi cúi đầu nhìn xuống đất. Con tim tôi lại thôi thúc: “Đi
đi, hãy yêu hắn một lần thôi! Hắn đang đợi ngươi, hắn không quan tâm kết
cục sẽ ra sao, hắn chỉ muốn ngươi yêu hắn một lần thôi! Hoặc để hắn yêu
ngươi một lần.”

Tôi lắc đầu lia lịa, kìm nén khao khát, tiếp tục bước về phía thang máy.

“Đợi chút!” Là giọng của An Dĩ Phong. Tôi chạy bán sống bán chết vào

trong thang máy, nhưng tôi đã quên một điều, An Dĩ Phong và Hàn Trạc
Thần cùng một loại người. Nếu hắn bảo bạn phải đợi thì chắc chắn bạn
không trốn thoát.

Tôi bị An Dĩ Phong kéo vào phòng bệnh. Tôi đứng tựa cửa, không dám

nói câu nào vì sợ một khi mở miệng, tôi sẽ nói ra những lời không nên nói.
Mười mấy ngày không gặp, chỉ mới nhìn hắn thôi, tim tôi đã đau nhói.

Sắc mặt của hắn rất tệ, người cũng gầy đi nhiều, vẻ mặt u sầu khiến

người khác chỉ muốn đến vỗ về, an ủi.

“Thiên Thiên...”

Đã lâu tôi không nghe thấy hắn gọi tên tôi, tôi không thể kháng cự được

nữa vì tất cả dũng khí đều đã tiêu tan sau mười mấy ngày nhớ nhung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.