NGỦ CÙNG SÓI - Trang 186

“Còn mấy ngày nữa là đến sinh nhật thứ mười tám của con rồi, có muốn

ta dành cho con một sinh nhật khó quên nhất để chúc mừng con trở thành
người lớn không?”

“Trở thành người lớn”, hắn đặc biệt nhấn mạnh bốn từ này, tôi có ngốc

đến mấy cũng hiểu những từ đó có nghĩa gì.

Mặc dù trong lòng tôi có chút mong đợi nhưng miệng vẫn nói: “Không

được!”

“Khi con gái nói không được thì ngụ ý là được...”

Nằm trên giường hồi tưởng lại ngày hôm đó, tôi lại cười thẹn thùng.

Tình yêu là gì nhỉ? Những người chưa từng trải sẽ không hiểu được cảm
giác thần hồn điên đảo là thế nào.

Đến sinh nhật thứ mười tám của tôi, quả thật hắn đã khiến tôi có một

sinh nhật khó quên nhất trong đời...

Hôm đó, trời xanh thăm thẳm, mây trắng lững lờ trôi.

Hắn đưa tôi đến trước cửa nhà giáo viên dạy dương cầm, bịn rịn không

nỡ rời, thơm tôi rồi lại hôn tôi.

“Con sắp muộn rồi.”

“Vậy con đi lên đi, ta đến công ty một lúc, lát nữa học xong thì gọi điện

cho ta... Ta sẽ đưa con đến một nơi đặc biệt để chúc mừng con trở thành
người lớn...”

Tôi cười thẹn thùng nói: “Con biết rồi ạ!”

Lúc tôi chuẩn bị xuống xe, hắn kéo tay tôi lại, cười vẻ gian xảo: “Ta

chuẩn bị cho con một dải lụa màu trắng...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.