NGỦ CÙNG SÓI - Trang 187

Dải lụa màu trắng ư???

Tôi nghĩ hồi lâu mới chợt hiểu ý của hắn, nép vào lòng hắn, ngón tay

vân vê trước ngực hắn: “Chú định trói con hay là để con trói đây?”

“Chỉ cần con vui vẻ, con muốn thế nào cũng được!”

“Thật không?!” Tôi tươi cười hôn lên má hắn, bắt chước giọng điệu của

hắn, nhẹ nhàng nói vào tai hắn: “Con nhất định sẽ buộc chú vào giường,
nhìn chú cầu xin con... cảm giác ấy chắc chắn rất thú vị.”

Hắn bỗng run lên, cánh tay ghì lấy người tôi: “Con đừng học đàn nữa,

bây giờ chúng ta đi nhé!”

“Đã hẹn trước rồi...”

Thực ra chỉ cần hắn kiên trì thêm chút nữa là tôi sẽ đồng ý.

Hắn vừa định nói gì đó thì điện thoại reo, hắn nghe máy.

“Phong, việc gì thế?”

“Anh ở đâu đấy?” Giọng nói của An Dĩ Phong có chút gấp gáp.

“Đưa Thiên Thiên đi học đàn, có việc gì không?”

“Có, việc rất quan trọng, gặp nhau rồi nói.”

“Chú đang ở đâu?”

“Ở nhà anh.”

“Được!” Trông Hàn Trạc Thần có vẻ căng thẳng. “Ta phải về gấp!”

Tôi có chút hụt hẫng, bước xuống xe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.