NGỦ CÙNG SÓI - Trang 188

Xe từ từ lăn bánh, hắn vẫy vẫy tay qua cửa sổ. “Nhớ gọi điện cho ta

sớm nhé!”

“Con biết rồi!”

Tôi vẫy tay đáp lại mà thấy lòng vui phơi phới.

Tôi chơi bản nhạc nào chính tôi cũng không rõ nữa, đầu óc cứ để tận

đâu mà không hiểu sao lại như vậy.

Chơi xong một bản nhạc, tôi lén nhìn giáo viên dạy đàn, đợi cô nhận

xét.

“Đàn khá lắm! Tiếng đàn của em chứa đựng sự ngọt ngào và mong đợi,

dạt dào tình cảm.” Rồi giọng cô trầm xuống. “Thiên Thiên, em đang yêu
phải không?”

Trong thế giới âm nhạc, không thể nào che giấu được tình cảm.

Tôi thành khẩn gật đầu.

“Em còn trẻ, đừng ảo tưởng về một tình yêu tuyệt đẹp.”

“Vâng!” Tôi hiểu ý của cô.

Cô đã năm mươi tuổi mà vẫn sống một mình, tiếng đàn của cô dễ làm

người khác sầu não, chắc chắn cô từng trải qua một cuộc tình không thành.

Cô thở dài, ngồi cạnh tôi, vỗ vỗ vai tôi: “Trước đây cô cũng có một học

sinh ngây thơ, lãng mạn như em, mơ ước có một tình yêu đẹp. Em ấy từng
nói rằng nếu người yêu em ấy đồng ý đưa em ấy đi xem hoa loa kèn nhện
đỏ một lần thôi, thì có chết vì anh ta, em ấy cũng cam tâm tình nguyện.”

Hoa loa kèn nhện đỏ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.