NGỦ CÙNG SÓI - Trang 22

Mười một tuổi, tôi ngây thơ nghĩ rằng tôi có thể lợi dụng lúc Hàn Trạc

Thần không để ý mà dùng dao đâm mạnh vào lưng hắn giống như trong
những bộ phim vẫn chiếu trên ti vi. Máu đỏ sẽ thấm đẫm áo sơ mi của hắn,
rồi hắn sẽ quay lại, chỉ tay vào tôi, trợn mắt với vẻ khó tin, ngã gục trước
mặt tôi, chết không nhắm mắt.

Vào một ngày trời nắng, nhân lúc cô Vương không để ý, tôi lẻn vào bếp

tìm một con dao thì bỗng nghe thấy bên ngoài có tiếng ồn ào.

Tôi nhoài người qua cửa sổ ngước nhìn ra. Một gã đầu trọc đang khệnh

khạng đi vào. Gã còn đem theo hai mươi, ba mươi người đàn ông cao to.
Họ chửi rủa ầm ĩ, giẫm cả lên bãi cỏ rồi đi vào sân.

Hàn Trạc Thần ngồi bên chiếc bàn tròn cạnh bể bơi, không có phản ứng

gì, vẫn uống rượu vang, mắt không hề chớp. Gã đầu trọc đến ngồi đối diện
với Hàn Trạc Thần.

“Anh Thần, đã lâu không gặp!”

“Cứ gọi tôi là Hàn tiên sinh.” Hàn Trạc Thần thản nhiên cười nói. “Anh

cũng biết tôi không còn trong giới giang hồ lâu rồi nên không quen người
khác gọi như vậy.”

“Đừng có làm bộ.” Gã đầu trọc trợn mắt, đôi mắt rất to của gã như

muốn rơi ra ngoài. “Báo là anh em của tao, tốt nhất mày hãy giao ra đây
đi.”

“Dạo này trí nhớ của tôi không được tốt, không nhớ Báo là ai.”

Gã đầu trọc vớ lấy chai rượu bên cạnh Hàn Trạc Thần, đập vào mép

bàn, kề phần sắc nhọn vào yết hầu Hàn Trạc Thần dọa: “Đừng có làm bộ
với tao, mày nghĩ mày vẫn là đại ca của sáu năm về trước ư? Tao đã nể mặt
mày nên mới gọi mày là anh Thần, đừng tưởng tao sợ mày.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.