NGỦ CÙNG SÓI - Trang 29

ngồi cạnh nhau, khát khao nhận được niềm an ủi tận sâu nơi trái tim của cả
hai.

Đàn xong bản nhạc, tôi đậy nắp cây đàn rồi bước đến bên hắn nói:

“Chúc mừng sinh nhật!”

“Ừ!”

Hắn nhìn đồng hồ rồi nhìn vệ sĩ ngoài cửa, tôi biết hắn lại phải đi. Tôi

nhấc chiếc áo khoác hắn vắt trên sofa, giúp hắn khoác vào, cài khuy áo cho
hắn và nói điều trái với lòng mình: “Bảo trọng.”

“Thiên Thiên...” Giọng hắn hơi khàn. Hắn nhìn tôi từ đầu đến chân. Từ

nhỏ tới lớn, hắn chỉ nhìn mặt và tay tôi, ánh mắt tràn đầy tình thương. Đêm
nay, không biết có phải do tôi ảo tưởng hay không, ánh mắt hắn dừng ở eo
và ngực tôi một lúc, đó không phải là cách người cha nhìn con gái.

“Con bao nhiêu tuổi rồi?” Hắn bỗng hỏi tôi.

“Mười lăm.”

“Mười lăm...” Hắn nhắc lại câu của tôi, ngữ điệu sâu xa, khó hiểu. “Mới

mười lăm.”

Tôi gật đầu, cúi mặt, không dám nhìn thẳng vào ánh mắt rực lửa của

hắn.

Sau khi hắn rời đi, tôi cuộn tròn người trong tấm mền bông trải trên

sofa. Nhớ lại ánh mắt hắn trước khi rời đi, toàn thân tôi ớn lạnh, cảm giác
hoảng loạn, khó hiểu. Tới tận đêm khuya, tôi đã rất mệt và buồn ngủ nhưng
giấc ngủ cứ chập chờn. Trong lúc mơ màng, tôi cảm giác có người vuốt ve
mặt mình. Tôi mở mắt thì thấy hắn đang ngồi cạnh sofa nhìn tôi, trong đôi
mắt sâu thẳm của hắn chứa đựng thêm nhiều cảm xúc tôi không thể hiểu
nổi, giống ánh mặt trời thiêu đốt biền cả, lúc nóng, lúc lạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.