NGỦ CÙNG SÓI - Trang 35

Tôi nhìn đồng hồ, đã muộn giờ lên lớp, hôm nay chắc chắn không qua

được “kiếp nạn” bị giáo viên phê bình rồi.

“Đợi chút!” Cảnh sát Vu nói. “Nếu đã có con gái rồi thì “quy chính” đi,

đừng làm những thứ...”

“Cảnh sát Vu...” Hàn Trạc Thần cắt ngang lời ông ta. “Quan tòa định tội

cũng cần có chứng cứ, ông đừng nói linh tinh.”

“Anh làm gì, anh tự biết.”

“Người khác có thể đánh giá tôi là tốt hay xấu, còn ông có tư cách gì?”

Hàn Trạc Thần kéo cửa định lên xe nhưng khựng lại, quay đầu nói với cảnh
sát Vu, giọng điệu không có vẻ gì là tức giận: “Tôi từng muốn làm một
người tốt, nhưng ông không cho tôi cơ hội...”

Từ lúc lên xe, tâm trạng Hàn Trạc Thần thật nặng nề. ở bên cạnh hắn

bao năm qua, đương nhiên cũng có những lúc tôi thấy hắn tức giận. Nhưng
cho dù có đánh người ta sắp chết, khuôn mặt hắn vẫn lạnh tanh. Người
cảnh sát này lại có thể làm cho thái độ của hắn thay đổi đến vậy, nhất định
phải là người có mối quan hệ đặc biệt với hắn. Lẽ nào người đó nắm đằng
chuôi?

Suốt quãng đường hắn chỉ im lặng. Đến trước cổng trường, lúc tôi định

xuống xe, hắn bỗng vươn tay kéo bàn tay tôi đang đặt lên đầu gối, nắm thật
chặt, giống kiểu chiếm hữu thô bạo nhưng cũng rất giống kiểu yêu mến, dịu
dàng.

“Thiên Thiên, trong mắt con, ta là người như thế nào?”

Giết người, phóng hỏa, một tên giặc không có gì là không dám làm. Tôi

chỉ cầu cho ông chết không toàn thây, bị đầy xuống mười tám tầng địa
ngục. Trong thâm tâm tôi nghĩ như vậy nhưng miệng lại nói: “Chú cảm
thấy mình làm đúng là được, sao phải để ý người khác nghĩ gì.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.