NGỦ CÙNG SÓI - Trang 36

Hình như hắn không hài lòng với câu trả lời của tôi, khuôn mặt càng

lạnh lùng, u ám. Thấy vậy, tôi liền nói chữa: “Trong mắt người khác, bất kể
chú là người thế nào nhưng trong mắt con, chú là người bố tốt, nhân hậu,
hiền từ.”

Trông hắn vẫn không lấy gì làm vui vẻ, lông mày chau lại.

Tôi tiếp tục: “Dù sao trong mắt con, chú vẫn là người đàn ông tốt nhất

trên thế gian này, không có người đàn ông nào hoàn hảo hơn chú...”

Trong lòng tôi không thể chấp nhận những lời tán tụng giả dối đáng

ghét như vậy.

Nhưng hắn đã cười...

Tôi không nói gì. Tôi nghĩ, kẻ ngốc cũng có thể nghe ra đó là những lời

nịnh hót giả dối, vậy mà hắn lại coi là thật, còn có vẻ như không dám tin
mà hỏi lại lần nữa: “Con thực sự nghĩ như vậy sao?”

Tôi tỏ vẻ thành thật, gật gật đầu. Tôi dám chắc một bạn trai mươi mấy

tuổi trong lớp tôi cũng không có đầu óc đơn giản như hắn.

Cả tiết học tôi bị phạt đứng ở góc lớp, chân tê cứng. Tôi chỉ có thể rủa

thầm kẻ chủ mưu Hàn Trạc Thần chết không nhắm mắt mới chịu được đến
hết tiết. Lúc về chỗ ngồi, bàn chân tôi tê đến mức không còn cảm giác.

“Thiên Thiên, cậu thật đáng thương!” Người bạn củng bàn cũng chính

là người bạn tốt nhất của tôi, mỗi lần đọc tiểu thuyết là nước mắt đầm đìa,
đặt cuốn tiểu thuyết xuống, nhìn tôi với ánh mắt vô cùng thương hại. Cô ấy
là một tiểu mỹ nhân điển hình, ăn nói khéo léo, đa sầu đa cảm, ngây thơ,
trong sáng, đọc tiểu thuyết tình yêu mà cảm động đến nỗi nước mắt nhạt
nhòa, khiến tôi lo ngại rằng cô ấy rất dễ bị người khác ăn tươi nuốt sống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.