NGỦ CÙNG SÓI - Trang 46

Tôi không biết hắn có phụ nữ bên ngoài hay không nhưng hắn chưa bao

giờ đưa bất cứ ai về nhà ngủ qua đêm, cũng không qua đêm ở nơi nào khác,
dù có muộn đến mấy hắn cũng về nhà.

Chiếc gối của hắn cũng chỉ có hắn dùng thôi, dưới gối luôn để súng.

Tôi nghĩ có lẽ cũng chính vì thế nên hơn ba mươi tuổi rồi mà hắn vẫn

chưa kết hôn, liệu có người phụ nữ nào chịu nổi cảnh sau khi ân ái xong lại
phân phòng để ngủ?!

Nghĩ ngợi lung tung một hồi, bụng sôi ùng ục khiến tôi chợt nhớ hôm

qua mình chưa ăn tối. Tôi liền xuống bếp tìm đồ ăn. Xuống đến giữa cầu
thang tôi nghe thấy dưới nhà có tiếng nói chuyện, âm thanh rất kỳ quặc,
tiếp tục đi xuống thì nhìn thấy người đang nói chuyện.

Hắn ta đi đi lại lại cạnh chiếc sofa màu trắng, áo thùng thình, lại còn

rách nát, đầy bụi bẩn, tóc cụt lủn, có vẻ như mới cắt, trên khuôn mặt đen
đúa, gầy guộc là đôi mắt ti hí, cái mũi tẹt, cặp môi dày nở nụ cười kiểu nịnh
nọt, vừa nhìn cũng thấy là tướng mạo của một kẻ xấu.

“Chiêu, hồi đó cậu cần tiền tôi đã trả không thiếu một xu, yêu cầu của

cậu tôi cũng đã đáp ứng. Cậu nói như vậy là có ý gì?” Giọng nói của Hàn
Trạc Thần pha chút tiếng cười. Tôi biết khi hắn nói giọng đó có nghĩa là
hắn sắp tức giận.

“Anh Thần, nếu không bị con điếm ấy lừa, em cũng không dám đến cầu

cứu. Anh hãy nể tình em mấy năm tù tội... mà cứu em để em không chết
đói đầu đường xó chợ!”

“Không muốn chết đói thì vào tù mà ăn cơm miễn phí.”

“Anh Thần!” Người đàn ông tên Chiêu nheo mắt, ánh mắt lộ rõ vẻ xảo

quyệt. “Anh hưởng hết vinh hoa phú quý cũng không thiếu tí tiền cho thằng
em này, việc gì mà phải cạn tàu ráo máng như vậy. Nếu thực sự anh muốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.