NGỦ CÙNG SÓI - Trang 48

“Cút!” Giọng điệu Hàn Trạc Thần vẫn trầm ấm. “Còn không cút, tao sẽ

cho mày bò ra ngoài.”

Hai giây sau tôi nghe thấy tiếng khép cửa, tiếp đó tiếng Hàn Trạc Thần

nói với vệ sĩ: “Nó còn dám bước vào cửa thì đánh gãy chân nó rồi đem vứt
trước cửa nhà tù.”

“Vâng!”

Nghe hắn nói vậy, tôi tưởng hắn đã tốt hơn, biết vị tha hơn. Ba ngày sau,

khi hắn như kẻ phát điên bắn chết tên Chiêu trước mặt tôi, tôi mới hiểu rõ
một điều, ác quỷ vẫn là ác quỷ, không bao giờ từ bỏ bản tính khát máu.

Vào một ngày mưa rào, ngày mà cả đời tôi không bao giờ dám nhớ lại,

khi tôi che ô bước ra ngoài cổng trường thì một chiếc xe địa hình dừng
ngay bên cạnh. Tôi ngước mắt nhìn. Anh chàng đẹp trai Nhạc Lỗi vẩy
những giọt nước trên mái tóc ngắn rồi nói: “Hàn Thiên Vu, nhà cậu ở đâu?
Tớ đưa cậu về nhé!”

“Không cần đâu, lát nữa có người đến đón tớ rồi.” Tôi cúi nhìn đồng hồ,

mới có bốn rưỡi.

Ban nãy Hàn Trạc Thần gọi điện nói rằng hôm nay trời mưa, đích thân

hắn sẽ đến trường đón tôi. Không hiểu trời mưa và việc hắn đích thân tới
đón tôi có gì liên quan gì tới nhau. Tôi chưa bao giờ từ chối.

Thường ngày năm giờ tôi mới tan học, hôm nay được nghỉ sớm, xem ra

phải đợi khá lâu.

“Mưa to thế này... tớ tìm chỗ trú mưa đợi cùng cậu nhé!” Nhạc Lỗi hất

ngược mái tóc ra phía sau để lộ khuôn mặt điển trai có vẻ ương bướng.

Thời học cấp hai, nam sinh, nữ sinh dễ nảy sinh tình cảm và yêu sớm đã

không còn là chuyện mới mẻ nữa. Nhưng tôi không thể chấp nhận sự theo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.