NGỦ CÙNG SÓI - Trang 49

đuổi của Nhạc Lỗi. Không phải vì tôi không có tình cảm với cậu ấy mà là
vì tôi không an nhàn, rảnh rỗi để chơi trò chơi không bao giờ có kết quả.

“Không cần đâu, người đón tớ sắp tới rồi!”

Tôi vừa dứt lời thì một chiếc xe Jeep cũ kỹ như đống sắt vụn dừng ngay

trước mặt, cửa sau bật mở.

Tôi đang tò mò không hiểu tự khi nào Hàn Trạc Thần lại thích phong

cách như vậy thì một người đàn ông lạ mặt xông đến bịt chặt miệng tôi, lôi
tôi vào trong xe. Chiếc váy móc vào tay cầm của xe nên bị xé rách, để lộ
cặp đùi trắng ngần.

“Mau lái xe đi!”

Tôi gắng sức đập cửa rồi tuyệt vọng nhìn ra ngoài cửa xe. Nhạc Lỗi ra

sức đạp xe trong mưa đuổi theo, tiếc rằng hình bóng cậu ấy càng lúc càng
xa rồi mất hút.

Đùi tôi lạnh toát, khi nhìn xuống bỗng thấy đôi bàn tay thò vào trong

váy, bóp đùi tôi. Không chút do dự, tôi tát cho hắn một cái. Kẻ bắt cóc
không ngờ tôi lại ra tay... Nhưng khi tôi bị hắn tát lại đến mức choáng váng,
tôi mới hối hận, tự nhủ sao mình không mềm mỏng hơn một chút.

Đôi bàn tay kinh tởm ấy lại định sờ khuôn mặt tôi. Tôi giật thót mình,

co rúm người lại, tiện tay vớ lấy chiếc cặp sách đập lia lịa vào người hắn.

“Ông dám động vào tôi, tôi sẽ tự sát.”

“Còn dám dọa tao hả?!” Nói xong, hắn lại giáng cho tôi một cú đau hơn.

Miệng tôi chảy máu, trong miệng toàn mùi máu tanh.

“Đao Mẻ, tao bảo mày nhẹ tay một chút cơ mà!” Tên lái xe nhìn thấy

hắn giật tóc tôi liền lên tiếng. “Mày xem làn da mịn màng, mềm mại như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.