NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 1035

CHƯƠNG XXIX

Bốn người bạn sửa soạn gặp lại nhau

Ngồi trong sân khách sạn “Con Dê Cái Nhỏ”, Porthos trông thấy

D'Artagnan từ Cung Giáo Chủ trở về, mặt dài thuỗn ra và nhăn nhăn nhó
nhó. Anh hỏi:

— Thế nào, D'Artagnan trung hậu của tôi ơi, ông ta tiếp đãi cậu tồi lắm

phải không?

— Thực tình là thế đấy? Người gì mà như lợn ấy! Cậu đang làm gì thế,

Porthos?

— À, cậu thấy đó, tôi chấm bánh quy vào một cốc rượu vang Tây Ban

Nha. Cậu cũng làm như vậy đi.

— Cậu nói phải. Gimblou, một cốc đầy?
Tên hầu bàn được gọi bằng cái tên du dương ấy mang cốc rượu đến, và

D'Artagnan ngồi uống bên cạnh bạn.

— Chuyện ấy diễn ra như thế nào?
— Ôi dào! Cậu biết đây, nói gần nói xa chẳng qua nói thật. Tôi bước

vào, ông ta nguýt mắt nhìn tôi; tôi nhún vai và nói: “Thế đấy! Thưa Đức
Ông, chúng tôi chẳng phải là những người mạnh hơn”.

— Phải, tôi biết cả rồi, nhưng hãy kể chi tiết cho tôi nghe.
— Porthos, cậu hiểu rằng tôi không thể kể chi tiết mà không nói ra tên

các bạn chúng ta, mà nói tên họ ra là làm hại họ.

“Mẹ kiếp! Thưa Đức Ông, - tôi nói, - họ những năm mươi người mà

chúng tôi chỉ có hai”.

“Ừ, nhưng điều đó không ngăn cản có những phát súng bắn lẫn nhau,

theo như tôi nghe nói lại, - Ông ta nói”.

“Sự thực là, bên này bên kia đều có vài loạt đạn nổ”.
“Thế nhưng thanh kiếm đã trông thấy ánh mặt trời chứ? - Ông ta nói

thêm”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.