NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 167

— Ông D’Artagnan đã cuỗm vợ tôi? Nhưng là ông bảo tôi đấy nhé?
— May sao ông D’Artagnan lại trong tay chúng tôi, và ông sắp được đối

chất với ông ta.

— Chà, thật tình tôi không mong gì hơn - Bonacieux kêu lên, - tôi sẽ

không bực mình vì gặp lại người quen đâu.

— Đưa ông D’Artagnan vào! - Viên đồn trưởng bảo hai tên gác.
Hai tên gác đưa Athos vào.
— Ông D’Artagnan - Viên đồn trưởng nói với Athos - Ông hãy khai điều

gì đã diễn ra giữa ông với ông này.

— Nhưng… - Bonacieux kêu lên - Đây không phải ông D’Artagnan!
— Sao! Không phải ông D’Artagnan ư? - Viên đồn trưởng kêu lên.
Ông Bonacieux trả lời:
— Không một chút nào.
— Thế ông này tên là gì?
— Tôi không thể nói được, tôi đâu có biết ông ta.
— Thế nào? Ông không quen biết ông ta?
— Không.
— Ông chưa bao giờ gặp ông ta?
— Có chứ. Nhưng tôi không biết ông ấy tên là gì.
— Tên ông? - Viên đồn trưởng hỏi Athos.
— Athos - Chàng ngự lâm quân trả lời.
— Nhưng đó đâu phải một cái tên người, đó là một cái tên núi

[48]

- Tên

thẩm vấn khốn khổ bắt đầu điên đầu kêu lên.

— Đấy là tên tôi - Athos bình tĩnh trả lời.
— Nhưng ông đã nói ông tên là D’Artagnan?
— Vâng, chính ông. - Có nghĩa là người ta nói với tôi: “Ông là ông

D’Artagnan?” Tôi đã trả lời: “Ông tin vậy à?” Bọn lính canh giữ tôi kêu ầm
lên, họ tin chắc như vậy. Tôi chẳng buồn làm phật ý họ. Vả lại, có thể tôi
nhầm.

— Này ông, ông lăng mạ sự tôn nghiêm của công lý đó.
— Không chút nào, - Athos bình tĩnh nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.