NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 1776

CHƯƠNG X

Chuyến đi của D'Artagnan

D'Artagnan thao thức suốt đêm để phác kế hoạch cho tới hừng sáng hôm

sau.

— Thế là xong! - ông vừa nói vừa bật dậy ngồi trên giường, bàn tay đỡ

cằm, cùi chỏ chống gối, - Thế là xong! Mình sẽ tìm bốn mươi người đàn
ông tin cẩn, khỏe mạnh, tuyển mộ trong đám người gây phiền nhiễu chút ít
nhưng có kỷ luật. Mình sẽ hứa trả cho họ năm trăm louis một tháng, nếu họ
trở về được, còn nếu không, không trả gì hết, hoặc sẽ trả phân nửa cho bà
con họ. Về phần nơi ăn chốn ở thì đó là việc của bọn Anh. Họ có bò đầy
đồng, thịt muối đầy thùng, gà đầy chuồng và thóc đầy vựa. Mình sẽ đưa đội
quân này đến ra mắt đại tướng Monck. Ngài sẽ rất bằng lòng với mình.
Mình sẽ được ngài tin cẩn và mình sẽ chụp lấy thời cơ sớm nhất.

Nhưng nghĩ tới đó D'Artagnan lắc đầu và ngưng lại.
— Không, - ông lại nói, - mình sẽ không bàn kế này với Athos bởi nó

không mấy cao thượng. Phải dùng bạo lực, - ông nói tiếp, - chắc chắn như
thế để khỏi dính dấp gì đến lòng trung tín của mình. Với bốn mươi người,
mình sẽ tung hoành khắp chốn theo lối du kích. Phải, đúng đấy! Nhưng nếu
mình đụng đầu không phải với bốn chục ngàn quân Anh như Planchet đã
nói, mà là bốn trăm ngàn thì sao? Mình sẽ bị đánh bại, vì lý do trong bốn
mươi chiến sĩ của mình có ít ra là mười tên ăn hại hoặc mười lên khác lập
tức bị giết chết chỉ vì ngu ngốc.

Không! Đúng vậy, khó mà có bốn mươi người đàn ông tin cậy được.

Thôi, phải bằng lòng với con số ba mươi vậy. Bớt đi mười người, quân số ít
ỏi chắc mình tránh được đụng độ, và cho dù có đụng độ đi nữa, thì ba mươi
người được chọn lựa kỹ hẳn bảo đảm hơn bốn mươi. Ngoài ra, mình còn
tiết kiệm được năm ngàn louis, nghĩa là một phần tám số vốn của mình,
như vậy cũng đáng công đấy chứ? Vậy là đã quyết định mình sẽ chỉ có ba

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.