NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 1940

CHƯƠNG XXIV

Vì lẽ gì chiếc nhẫn kim cương của ông D'Eymeris lọt vào tay

D'Artagnan

Trong khi cảnh náo động đẫm máu này xảy ra ở quảng trường Grève,

nhiều người đàn ông núp đằng sau cánh cửa của khu vườn tra gươm vào
vỏ, đỡ một người trong bọn họ leo lên một con ngựa yên cương đóng sẵn
đang chờ đợi trong vườn, rồi như một bầy chim hoảng sợ họ chạy trốn theo
đủ mọi hướng, kẻ trèo qua tường, kẻ lao mình qua những cánh cửa.

Người đã leo lên ngựa khi nãy thúc mạnh hai chân vào hông ngựa cho nó

băng qua quảng trường Baudoyer, vượt qua như chớp trước đám đông ở
ngoài đường, bất chấp mọi chướng ngại, và mười phút sau đã đến trước cửa
nhà ông tổng giám tài chính, thở hổn hển còn hơn cả con ngựa của anh ta.

Cha xứ Fouquet, nghe tiếng vó ngựa vang lên trên mặt sân lát đá xuất

hiện ở một cánh cửa sổ, và trước khi người kỵ sĩ kịp đặt chân xuống đất
ông nghiêng nửa thân mình ra ngoài hỏi:

— Thế nào, Danicamp?
— Hết rồi! - Người kỵ sĩ đáp.
Cha xứ kêu lên:
— Xong hết rồi à? Vậy là họ được cứu thoát, phải không?
Người kỵ sĩ trả lời.
— Thưa ông, không. Họ đã bị treo cổ rồi.
— Treo cổ? - Cha xứ lặp lại, mặt tái nhợt.
Một cánh cửa hông bỗng mở toang, cho thấy Fouquet đứng trong phòng,

gương mặt nhợt nhạt, thất thần, miệng thốt ra một tiếng kêu đau đớn và tức
giận.

— Đồ khốn! - Cha xứ nói, - vậy ra các anh không chịu chiến đấu?
— Chúng tôi chiến đấu như những con sư tử.
— Hãy nói là như những kẻ hèn nhát!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.