NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 1276

Cậu Vua nhỏ nhìn viên sĩ quan bằng con mắt to và kiêu hãnh của mình

và nhắc lại:

— Ông D'Artagnan.
— Đúng đấy, con ạ.
Cậu Vua nhỏ thong thả giơ bàn tay nhỏ nhắn lên và chìa ra cho người

lính ngự lâm quân; anh quỳ một chân xuống và hôn lên tay Vua.

— Ông D'Artagnan? - Louis nhắc lại. - Đúng chứ, thưa mẹ.
Vừa lúc ấy người ta nghe thấy như một tiếng ồn ào đến gần.
— Cái gì đó? - Hoàng Hậu nói.
D'Artagnan giương cả đôi tai thính và cặp mắt thông minh lên và đáp:
— Ô, ô! Đó là tiếng dân chúng đang nổi loạn.
— Ta phải trốn đi thôi, - Hoàng Hậu nói.
— Hoàng Thượng đã giao cho tôi chỉ huy việc này, ta cần phải ở lại và

xem họ muốn gì?

— Ông D'Artagnan.
— Tôi xin bảo đảm mọi chuyện.
Không gì thông cảm nhanh chóng hơn lòng tin cậy. Vốn đầy sức mạnh

và lòng can đảm, Hoàng Hậu nhận thấy được đến mức cao nhất hai đức
tính ấy ở những người khác.

— Hãy làm đi, - Bà nói, - Tôi trông cậy ở ông.
— Trong tất cả việc này, Hoàng Thượng có cho phép tôi ra các mệnh

lệnh nhân danh Người không?

— Cứ ra lệnh ông ạ.
— Đám dân chúng này còn muốn gì nữa. - Vua nói. Và cậu nhanh chóng

ra khỏi phòng.

Tiếng ồn ào càng lớn dần, như bao trùm toàn bộ Hoàng Cung. Ở bên

trong người ta nghe thấy những tiếng hô nhưng không rõ nghĩa. Hiển nhiên
là có la ó và phản loạn. Nhà Vua mặc dở dang, Hoàng Hậu và Laporter ai
nấy thế nào vẫn nguyên thế ấy và hầu như đứng nguyên tại chỗ, nghe
ngóng và chờ đợi.

Comminger đêm ấy trực gác ở Hoàng Cung chạy đến. Anh ta có gần hai

trăm quân ở trong các sân và chuồng ngựa và đem ra để Hoàng Hậu sử

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.