NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 1295

CHƯƠNG LV

Có tin tức về Aramis

D'Artagnan đi thẳng đến chuồng ngựa. Trời vừa tảng sáng. Anh nhận ra

ngựa của anh và của Porthos buộc ở máng ăn nhưng máng rỗng không.
Nghĩ thương hại mấy con vật tội nghiệp, anh lần đến một góc chuồng ngựa
và thấy lấp lánh một ít rơm có lẽ thoát khỏi cuộc vơ vét đêm qua. Anh lấy
chân vun rơm thì thấy mũi giày đụng phải một vật tròn tròn và có lẽ đụng
phải chỗ phạm, nên nó hét lên một tiếng, chống đầu gối nhổm dậy và dụi
mắt. Đó là Mousqueton, đêm qua không còn rơm cho mình, nên lấy rơm ăn
của ngựa để nằm.

— Mouston, - D'Artagnan bảo, - Nào, ta lên đường!
Nhận ra tiếng nói của bạn chủ mình, Mousqueton vội vàng đứng dậy và

đánh rơi mấy đồng louis kiếm được khi đêm một cách bất hợp pháp.
D'Artagnan nhặt một đồng louis ngửi và nói:

— Ô! Cái thứ vàng này có mùi kỳ cục thật, mùi rơm.
Mousqueton đỏ dừ mặt một cách đến là thật thà và có vẻ thật bối rối

khiến chàng Gascogne bật cười và bảo:

— Porthos có lẽ sẽ nổi giận đấy, Mouston thân mến ạ, nhưng tôi thì tôi

tha thứ cho cậu, song hãy nhớ rằng vàng này cần dùng để chữa cho các vết
thương của chúng ta, và hãy vui lên nào.

Tức thì Mousqueton miệng cười toe toét, nhanh nhẩu thắng ngựa cho chủ

và leo lên ngựa mình mà chẳng nhăn nhó bao nhiêu.

Vừa lúc ấy Porthos đi đến với bộ mặt cáu kỉnh và hết sức ngạc nhiên

trông thấy D'Artagnan với vẻ cam chịu và Mousqueton khá hớn hớ.

— Ái chà! - Anh nói, - Chắc là đã có cấp bậc cho cậu và Nam Tước cho

tôi phải không?

— Chúng tôi sắp đi kiếm mảnh bằng chứng nhận, - D'Artagnan nói, - Và

khi ta trở về tiên sinh Mazarin sẽ ký.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.