NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 1445

— Vô lý - Cromwell nói, - Vì nó đã trở thành vô ích. Về chính trị chỉ có

ý kiến tuyệt vời khi nó mang lại kết quả; mọi ý kiến khi làm bị thất bại đều
là điên rồ - Cromwell đứng lên và nói tiếp - Vậy thì, Mordaunt, tối nay anh
đến Greenwich; hỏi người chủ chiếc tàu buồm Tia Chớp. Anh giơ cho ông
ta một chiếc khăn tay trắng buộc nút ở bốn góc, đó là ám hiệu đã định. Anh
bảo những người ở thuyền lên bộ và anh cho chở chỗ thuốc nổ đến kho
binh khí, trừ phi…

— Trừ phi… - Mordaunt lặp lại, mắt ánh lên một niềm vui man rợ.
Trong khi Cromwell nói:
— Trừ phi chiếc tàu buồm để nguyên như vậy có thể sử dụng cho những

dự định riêng của anh.

— A! Chúa Công! Chúa Công! - Mordaunt reo lên. - Khi kén chọn ngài

làm thánh nhân, Thượng Đế đã ban cho ngài cái nhìn của Người mà không
gì có thể thoát khỏi.

Cromwell cười, nói:
— Hình như anh vừa mới gọi tôi là Chúa Công thì phải? Tốt thôi, vì chỉ

có chúng ta với nhau, nhưng cần phải chú ý rằng anh không được buột
miệng nói một lời như vậy trước mặt bọn Thanh Giáo ngu độn của chúng
ta.

— Thì cũng chẳng mấy chốc mà người ta sẽ gọi Đức Ông như vậy hay

sao?

— Tôi cũng mong như vậy, - Cromwell nói, - Nhưng bây giờ chưa đến

lúc.

Cromwell đứng dậy và cầm áo choàng.
— Ngài ra về ạ? - Mordaunt hỏi.
— Phải, - Cromwell đáp, - Tôi đã ngủ ở đây tối hôm qua và tối hôm kia;

và anh biết đấy, tôi không có lệ ngủ ba lần ở cùng một giường.

— Như vậy là Đức Ông cho tôi tự do suốt đêm nay.
— Nếu cần thì cả mai nữa, - Cromwell nói. - Từ chiều hôm qua đến giờ,

- Ông mỉm cười nói thêm, - Anh đã làm khá nhiều việc giúp tôi, nếu anh có
những việc riêng cần giải quyết tôi cũng cần dành thì giờ cho anh.

— Cảm ơn ngài. Tôi mong rằng thời giờ ấy sẽ được sử dụng tốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.