NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 1489

CHƯƠNG LXXV

Định mệnh

Quả nhiên, D'Artagnan vừa dứt lời thì một tiếng còi vang trên chiếc tàu

buồm, nó bắt đầu xuyên vào trong sương mù và bóng đêm. Anh nói tiếp:

— Các anh biết đấy, điều ấy có nghĩa là gì rồi.
Lúc ấy người ta trông thấy một chiếc đèn lồng xuất hiện trên boong và

những bóng đen ở đuôi tàu.

Bỗng nhiên một tiếng kêu khủng khiếp, một tiếng kêu tuyệt vọng xuyên

qua khoảng không và dường như tiếng kêu ấy xua đuổi mây đi, tấm màn
che khuất mặt trăng bỗng phanh ra và người ta nhìn thấy in lên trên nền trời
xanh bàng bạc những cánh buồm xám và những sợi dây đen của con tàu.

Trên tàu, những bóng đen chạy cuống quýt, những tiếng kêu thảm thiết

hòa nhập với những điệu vũ điên loạn ấy. Giữa những tiếng kêu hoảng hốt,
trên vầng sáng ở đuôi tàu người ta thấy xuất hiện Mordaunt tay cầm một bó
đuốc. Những bóng đen chạy cuống quýt ở trên tàu kia, đó là Groslow tới
giờ quy định với Mordaunt đã tập hợp người của mình lại.

Còn Mordaunt sau khi nghe ngóng ở cửa phòng các ngự lâm quân xem

họ có ngủ yên không, thấy yên tĩnh, hắn yên tâm và đi xuống hầm tàu.
Thực vậy, ai có thể nghi ngờ những việc vừa xảy ra? cho nên Mordaunt mở
cửa và chạy đến chỗ những thùng thuốc súng. Cuồng nhiệt như một kẻ
khao khát trả thù và vững tin ở mình như những kẻ mà Chúa đã mê hoặc,
hắn châm lửa vào dây mìn.

Trong khi ấy, Groslow và các thủy thủ tập trung ở đuôi tàu.
— Kéo dây đi, - Groslow bảo, - Kéo xuồng lại phía chúng ta.
Một thủy thủ trèo qua thành tàu, nắm sợi dây chão và kéo, sợi dây cứ trôi

tuồn tuột chẳng nặng nề vướng víu gì.

— Dây chão bị đứt rồi! - Người thủy thủ kêu lên. - Không còn xuồng

nữa!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.