NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 1669

người, một thân hình vươn thẳng và dẻo dai, đôi bàn tay không chê vào đâu
được nhưng hơi gầy. Đó là tất cả những gì còn lại của một nhà quý tộc lừng
danh mà biết bao cửa miệng đã không tiếc lời khen ngợi. Đó chính là
Athos.

Ông đang sửa những trang bản thảo do chính tay mình viết. Raoul nắm

lấy vai, ôm lấy cổ cha hôn một cách trìu mến và nhanh đến nỗi bá tước
không đủ sức cũng như thời gian để gỡ ra, để trấn áp những cảm xúc của
tình phụ tử.

— A con đây, con đây phải không Raoul, có thể như vậy được không

nhỉ?

— Ô, thật vô cùng sung sướng được gặp lại phụ thân!
— Ông chưa trả lời tôi, Tử tước ạ. Ông được phép về Blois hay là lại có

chuyện gì không may xảy ra tại Paris?

— Nhờ ơn trên, thưa ngài, - Raoul trả lời, chàng dần lấy lại được bình

tĩnh, - Chỉ có toàn chuyện vui; Hoàng thượng sắp cưới vợ, như con đã có
dịp kể cho cha trong bức thư gần đây nhất, và ngài đi Tây Ban Nha sẽ ghé
qua Blois.

— Để viếng Đức ông?
— Vâng, thành thử vì ngại Đức ông bị bất ngờ hoặc muốn tỏ tình thân ái

đặc biệt, ngài Hoàng thân đã phái con tới đây để chuẩn bị trước.

— Con đã gặp Đức ông chưa? - Bá tước đột ngột hỏi con.
— Con đã được vinh dự đó.
— Tại lâu đài à?
— Thưa vâng - Raoul cúi mặt khi trả lời vì chàng nhận thấy những câu

hỏi của bá tước hàm chứa một điều gì khác hơn là sự tò mò.

— Ồ thật vậy sao, Tử tước? Ta có lời ngợi khen.
Raoul nghiêng mình đáp lễ.
— Nhưng con còn gặp ai tại Blois nữa không?
— Thưa cha, con còn gặp Đức bà phu nhân.
— Rất tốt. Nhưng không phải ta muốn đề cập tới Đức bà.
Mặt mũi Raoul đỏ gay, chàng không nói được câu nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.