NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 1708

— Bảy triệu, lấy từ Bordeaux.
— Ờ, vâng, đúng đấy, lấy từ Madrid bốn. Ta sẽ giải thích cho ông tiền ấy

thuộc về ai, vì một người ngu ngốc cứ tưởng ta là tỷ phú. Ta, ta ghê tởm sự
ngu ngốc ấy. Một đại thần chẳng có cái gì là của mình cả. Này, thôi tiếp tục.
Tổng thu nhập bảy triệu. Tài sản, chín triệu. Ông có viết không đấy, ông
Bernouin?

— Thưa Đức ông, có ạ.
— Chứng khoán, sáu trăm ngàn louis; tổng giá khác, hai triệu. À ta quên,

còn tiền động sản ở các lâu đài.

Bernouin hỏi:
— Có cần phải viết thêm là của Hoàng gia không?
— Không, vô ích, ngầm hiểu là đủ. Ông có viết không đấy?
— Thưa có ạ.
— Các con số thế nào?
— Trên, dưới thứ tự lắm ạ.
— Cộng lại đi, Bernouin.
— Thưa, ba mươi chín triệu hai trăm sáu mươi ngàn louis.
— Ồ! Chưa đến bốn mươi triệu?
Bernouin cộng lại lần nữa.
— Chưa ạ, còn thiếu, bảy trăm bốn mươi ngàn.
Mazarin bảo đưa xem và chăm chú tính. Bernouin nói:
— Dù sao thì ba mươi chín triệu hai trăm sáu mươi ngàn cũng là khá lắm

đấy.

— Bernouin ạ, đó là điều ta muốn cho vua đấy.
— Bậc tôn quý vừa nói với tôi rằng tiền đó là của Hoàng thượng.
— Nhất định rồi, nhưng mà phải là rành rẽ, chắc chắn. Ba mươi chín

triệu này đều đã đem đầu tư và rồi còn tăng hơn nữa!

Bernouin cười nụ theo cách của kẻ chỉ tin những gì mình muốn tin thôi,

và đi pha cốc nước uống buổi tối cho giáo chủ, rồi trải gối ra. Khi người
hầu phòng bước đi khuất, Mazarin lẩm bẩm:

— Ôi, chưa tới bốn mươi triệu. Nhưng nhất định ta phải tới con số dự

tính là bốn mươi lăm triệu. Chẳng biết có kịp nữa hay không. Ta suy nhược,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.