NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 1749

giọng nói sang sảng của ông đến nỗi khi ông nhấn mạnh tiếng chửi thề thì
cả trường đều la lớn “Đếch biết”, cùng lúc với tiếng cười vui vẻ ầm ĩ, tiếng
giậm chân ồn ào khiến cho người lính ngự lâm rất hả dạ còn ông giáo già
thì lại muốn điên cả đầu. Ông ta la lên:

— Im đi, lũ nhỏ này! Này, ngài D'Artagnan ơi, ngài tới đây, thế là các

nguyên tắc tốt đẹp của tôi đã dạy bị tiêu ma hết rồi. Ôi trời đất ơi! Đồ
khùng, đồ điên!

Thế là bậc thầy đáng kính Bazin lập tức nhập vào đám học trò để dạy

chúng đổi tính, nhưng chỉ càng làm chúng la ồn hơn lên. Ông nói:

— Thôi, ngài hết người để làm hư hỏng ở đây nữa rồi.
D'Artagnan mỉm cười khiến Bazin thấy rùng mình.
— Có chắc không? Giáo phận của chủ anh ở đâu?
— Đức ông René làm giám mục ở Vannes.
— Ai phong cho ông ta?
— Thì ngài tổng giám, bạn láng giềng của chúng tôi đấy.
— Ông Fouquet à?
— Đích thị.
— Aramis thân với ông ta sao?
— Đức ông chủ nhật nào cũng làm lễ ở nhà ngài tổng giám ở Vaux, rồi

sau đó hai người đi săn với nhau.

— À hèn chi.
— Và Đức ông thường viết bài giảng... không, bài thuyết giáo với ngài

tổng giám.

— Và rồi do đó mà Aramis được ở Vannes.
— Ở Vannes, thuộc sứ Bretagne đấy.
— Anh láu lắm Bazin à. Không đúng vậy đâu.
— Ngài coi, các phòng trong nhà thờ đều trống trơn kìa?
D'Artagnan nhận ra căn phòng vắng ngắt.
— Anh nói đúng thật.
— Nhưng Đức ông có báo tin được phong chức cho ngài mà!
— Báo bao lâu rồi?
— Một tháng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.