NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 186

Ông De Treville kiêu hãnh đáp lại:
— Biên bản của phái quan tòa có giá trị bằng lời thề danh dự của giới

quân nhân không?

— Thôi nào, thôi nào, Treville, ông im đi - Nhà Vua nói.
— Nếu Đức Ông có chút nghi ngờ nào chống lại một trong số ngự lâm

quân của tôi - Ông Treville nói - công lý của Giáo Chủ đã quá quen thuộc
khiến chính tôi, tôi yêu cầu mở một cuộc điều tra.

Giáo Chủ vẫn trơ ra tiếp tục:
— Trong ngôi nhà mà công lý đã bị tấn công, ở đó tôi tin có một người

Bearn, bạn của tay ngự lâm kia thuê.

— Đức Ông muốn nói về ông D’Artagnan?
— Tôi muốn nói đến một chàng trai trẻ được ông che chở, ông De

Treville ạ.

— Vâng, thưa Đức Ông, vẫn là con người ấy.
— Thế ông không ngờ con người trẻ tuổi ấy đã có những lời khuyên láo

lếu…

— Khuyên ông Athos, một người gấp đôi tuổi anh ta ư? - Ông De

Treville ngắt lời - Không, thưa Đức Ông. Vả lại, ông D’Artagnan đã ở nhà
tôi tối hôm đó.

— Thế kia ư? - Giáo Chủ nói - Vậy ra tất cả mọi người tối ấy đều ở nhà

ông?

Ông Treville giận tím mặt nói:
— Đức Ông nghi ngờ lời nói của tôi ư?
— Không, lạy Chúa chứng giám? - Giáo Chủ nói - nhưng chỉ hỏi ông

anh ta ở nhà ông lúc mấy giờ?

— Ồ, chuyện đó, tôi có thể nói thẳng thừng ra với Đức Ông, bởi khi anh

ta vào, tôi nhìn đồng hồ và lúc đó là chín giờ rưỡi, mặc dầu tôi tưởng là
muộn hơn thế.

— Và vào lúc mấy giờ anh ta ra khỏi nhà ông?
— Mười giờ rưỡi, một tiếng đồng hồ sau biến cố đó.
Không một chút nghi ngờ lòng trung thực của ông De Treville, Giáo Chủ

cảm thấy chiến thắng đã tuột khỏi tay mình, ông nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.