NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 1874

Ông già đáp:
— Ồ! Ở đây thì nhiều khách lắm?
— Chúng tôi đã ở đây đúng vào ngày 30 tháng giêng năm 1649, - Athos

nói thêm vì nghĩ rằng chi tiết này có thể kích thích trí nhớ lười biếng của
ông chủ nhà.

Ông ta chỉ mỉm cười:
— Có thể lắm, nhưng chuyện đó đã lâu quá rồi!
Ông ta chào và đi ra.
D'Artagnan nói:
— Cảm ơn bạn, dù bạn có làm nên những kỳ công, thực hiện những cuộc

cách mạng, có tìm cách khắc tên bạn trên đá hay trên sắt thép với những
thanh gươm cứng cáp mạnh mẽ nhất thì vẫn có một cái gì còn cứng hơn,
ngoan cố hơn và dễ quên hơn cả sắt thép và đá, đó là cái sọ già cỗi của một
người chủ nhà trọ đã trở nên giàu có. Ông ta không nhìn ra tôi! Nhưng tôi,
tôi có thể nhận ra được ông ta đấy.

Athos vừa mỉm cười vừa bóc phong thư ra.
— Ái! Thư của Parry.
D'Artagnan nói:
— Ồ! ồ! Đọc đi bạn, chắc lá thư có điều gì mới lạ.
Athos lắc đầu và đọc:
“Thưa Bá tước,
Nhà vua rất lấy làm tiếc đã không có Bá tước ở bên cạnh khi Nhà vua

tiến vào London trong ngày hôm nay. Nhà vua ra lệnh cho tôi viết lá thư
này để nhắc nhở Bá tước nhớ đến ông.

Nhà vua sẽ chờ đợi ngài ngay tối nay, ở lâu đài Saint James, từ chín giờ

đến mười một giờ.

Thưa Bá tước, xin ngài hãy nhận nơi đây lời chào rất tôn kính của tôi.
Parry”.
— Bạn thấy đó, D'Artagnan thân mến, - Athos nói. - Chúng ta không nên

bi quan về tấm lòng của vua chúa.

D'Artagnan trả lời:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.