NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 1912

của tôi nên tôi luôn luôn muốn cho những tên quỷ sứ một trận đòn nên
thân.

— Tôi biết bạn là người khôn ngoan nhất và bạn không cần ai khuyên

hết. Kẻ nào tưởng họ có thể dạy bạn được điều gì, kẻ đó thật là điên rồ?
Nhưng phải chăng chúng ta đến đường Saint Honoré rồi?

— Phải, Athos thân mến.
— Bạn hãy nhìn, bên tay trái, cái nhà nhỏ, dài và màu trắng kia, đó là

nhà tôi ở trọ. Nó chỉ có hai tầng thôi. Tôi ở tầng dưới, tầng kia do một sĩ
quan mướn, ông này năm nào cũng vắng mặt từ tám đến chín tháng vì bận
công vụ, thành ra tôi ở trong nhà trọ này như ở trong nhà riêng của tôi, trừ
việc phải trả tiền nhà thôi.

— Ồ! Athos! Bạn biết sắp xếp chỗ ở của bạn thật hay, thật ngăn nắp rộng

rãi? Tôi cũng muốn được như bạn vậy. Nhưng biết làm sao được, đó là tính
bẩm sinh, và không phải ai muốn có cũng được.

— Đồ nịnh! Thôi, xin từ giã, bạn thân mến. Nhân tiện, cho tôi gởi lời

thăm anh chàng Planchet, anh ta vẫn luôn luôn là một con người đầy khôn
ngoan đấy chứ?

— Và đầy lòng tốt nữa, Athos, từ giã bạn!
Họ chia tay nhau. Trong khi nói chuyện, D'Artagnan vẫn không rời mắt

canh chừng một con ngựa thồ mang những chiếc giỏ trong đó có những cái
bao giấu dưới cỏ khô.

Chuông nhà thờ ở Saint Merri điểm 9 giờ; những người giúp việc cho

Planchet đang đóng cửa tiệm. D'Artagnan bảo người dẫn con ngựa thồ
dừng lại ở góc đường Lombards, dưới một cái chái, và gọi một người giúp
việc của Planchet ra canh chừng không những hai con ngựa, mà luôn cả
người dẫn ngựa. Ông chủ quán vừa ăn tối xong, và đang lo lắng nhìn tấm
lịch trên đó mỗi buổi tối ông ta gạch bỏ một ngày vừa qua. Đúng lúc theo
thói quen hàng ngày, Planchet vừa thở dài vừa gạch bỏ thêm một ngày nữa,
thì D'Artagnan bước vào va những chiếc đinh thúc ngựa vào ngưỡng cửa.
Planchet kêu lên:

— Ô! Chúa ơi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.