NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 1996

— Và ngài bảo ông đến bảo điều đó cho tôi à?
— Ngài không sai một người đưa tin kém cỏi như tôi đâu, thưa Đức ông.
— Ông D'Artagnan, ông khiêm nhường quá.
— Đây là giường ngủ của ngài?
— Vâng. Sao ông hỏi thế? Ông không bằng lòng chỗ ngủ của tôi à?
— Ờ, không.
Fouquet giật mình, nói:
— Ông D'Artagnan, xin ông hãy giữ phòng tôi đi.
— Đức ông bỏ à? Không đời nào!
— Thế thì ta làm sao?
— Xin phép cho tôi ngủ chung với ngài.
Ngài Fouquet nhìn đăm đăm vào người lính ngự lâm:
— Ồ, ông từ phòng Nhà vua ra à?
— Thưa Đức ông, vâng.
— Tốt lắm, tốt lắm! D'Artagnan ạ! Ông là chủ ở đây. Mời ông.
— Tôi xin bảo đảm với Đức ông là tôi không muốn lợi dụng tí nào.
Fouquet nói với người hầu phòng:
— Ra đi, để chúng ta lại đây.
Người hầu phòng rút lui. Fouquet nói với D'Artagnan:
— Ông có điều nói riêng với tôi có phải không? Một người tinh tế như

ông không thể đến nói chuyện qua quít với một người như tôi trong giờ
phút này nếu không có lý do gì quan trọng thúc đẩy.

— Xin ngài đừng hỏi.
— Trái lại. Ông muốn nói điều gì?
— Chỉ xin đến với ngài cho có bạn thôi.
— Thôi chúng ta ra vườn đi.
Người lính ngự lâm vội vã trả lời:
— Không! Không!
— Tại sao?
— Ngoài đó lạnh.
Ông tổng giám nói với người chưởng quan:
— Thôi, hãy nhận là đến đây để bắt tôi đi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.