NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 2022

— Ngài hãy vào căn phòng của vua, ngài là người biết điều bí mật đó

rồi, tôi thách ngài biết được có phải là người tù ở ngục Bastille đang nằm
trên giường ngủ hay không?

— Thế còn Hoàng thượng? - Fouquet hoảng hồn, lắp bắp.
Aramis dịu dàng hỏi:
— Ông vua nào? Ông vua ghét ông hay ông vua yêu ông?
— Ông vua hôm qua?
— Ông vua hôm qua à? Ngài cứ an tâm đi. Ông đó bị đưa đến ngục

Bastille, ở vào chỗ nạn nhân của ông ta đã nằm từ lâu đấy.

— Trời? Thế ai đưa ông ta đi?
— Tôi?
— Ông?
— Vâng, đúng vậy. Dễ mà. Đêm vừa qua tôi bắt cóc ông ta và trong khi

ông ta rơi vào bóng tối, thì người kia nhô ra ngoài ánh sáng. Làm như thế
thì không thể ổn hơn được. Chớp mà không có sấm thì không ai chú ý hết.

Fouquet thốt ra một tiếng kêu nặng nề, như là bị một đòn vô tình, và đưa

hai tay bấu lấy đầu, lẩm bẩm:

— Ông làm thế ư?
— Làm khá khéo. Ngài nghĩ có được không?
— Ông đã lật đổ vua? Đã giam vua?
— Xong rồi.
— Chuyện xảy ra ở đây, ở Vaux à?
— Ở đây trong căn phòng Giấc Điệp, hình như phòng đó xây cất có tính

trước chuyện này có phải không?

— Chuyện đó xảy ra lúc nào?
— Đêm qua.
— Đêm qua? Khoảng nửa đêm và một giờ sáng.
Fouquet như muốn xông vào Aramis nhưng ông kềm được, tiếng ông

như nghẹn lại:

— Ở Vaux, ở ngay nhà tôi?
— Hình như là phải đấy. Đúng là ngôi nhà của ông, từ khi ông Colbert

không thể sai lấy gì của ông được nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.