NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 2023

— Vậy thì chính ở đây đã xảy một tội ác đó.
— Tội ác? - Aramis sửng sốt hỏi.
Fouquet tiếp tục nổi giận:
— Tội ác gớm ghiếc như một tội giết người đấy? Tội ác làm bại hoại

danh tiếng của tôi, làm cả hậu thế ghê tởm tôi đấy!

— Ngài mê sảng rồi đấy, - Aramis trả lời không còn được vững vàng

nữa, - ông nói to quá coi chừng đấy!

— Tôi còn la to hơn nữa, để cả thế giới nghe tôi!
— Ông Fouquet! Coi chừng đấy!
Fouquet quay phắt người lại nhìn vị giám mục:
— Phải, ông đã làm cho tôi mất danh dự khi làm điều phản bội như thế

đối với khách của tôi, đang yên lành nghỉ ngơi dưới mái nhà của tôi! Ôi
thật là khốn khổ cho tôi!

— Khốn khổ cho kẻ nằm dưới mái nhà của ngài mà suy tính để tàn hại

cơ nghiệp, để giết ngài? Ngài quên rồi sao?

— Không, đó là khách của tôi, vua của tôi!
Aramis đứng dậy, mắt đỏ ngầu tía máu, miệng mím lại:
— Tôi đang nói chuyện với một thằng ngu đần đây sao?
— Với một người lương thiện đấy!
— Đồ điên!
— Người ấy thà là chết, thà là giết ông còn hơn để tiêu tan danh dự của

hắn đấy?

Rồi Fouquet nhảy tới nắm thanh gươm mà D'Artagnan để lại nơi đầu

giường, quyết liệt vung lên loang loáng ánh thép. Aramis nhíu mày, thọc
tay vào ngực như muốn tìm vũ khí. Fouquet không để lọt qua cử chỉ ấy.
Cho nên, ông tỏ thái độ hào hiệp cao cả, ném thanh gươm lên giường và
đến bên Aramis, đặt tay lên vai ông này nói.

— Thưa ông tôi thà chết ở đây thật thỏa dạ hơn là sống ô nhục và nếu

ông còn chút tình thân với tôi, xin ông hãy ban cho tôi cái chết ngay đi.

Aramis vẫn đứng yên, không nói một lời nào nhưng trong đôi mắt thoáng

hiện lại chút hy vọng ông nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.