NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 2031

— Ông D'Herblay đảo lộn? Sao mà được!
— Ông bị ông ấy tác động rồi.
— Cái tác động đến tôi là công việc phục vụ Hoàng thượng thôi. Tôi chỉ

làm bổn phận, xin ngài đưa tôi một lệnh từ Hoàng thượng là ngài cứ vào
ngay.

— Này, ông chủ ngục ạ, tôi cam kết với ông là nếu ông để tôi vào nhà tù

là tôi sẽ đưa tờ lệnh cho ông ngay.

— Xin Đức ông cho tôi tờ lệnh từ bây giờ.
— Và nếu ông từ chối thì tôi cho bắt ông ngay tức khắc cùng với số sĩ

quan mà ông có dưới tay.

Baisemeaux tái mặt đi nói:
— Thưa Đức ông, trước khi làm dữ như vậy, xin ngài nghĩ rằng tôi chỉ

chờ lệnh của Hoàng thượng thôi và nếu có lệnh như thế cho gặp Marchiali
thì ngài sẽ được thoả mãn cũng như có lệnh hành hạ tôi vô tội như thế này
thì cũng như vậy thôi.

Fouquet nổi giận la lên:
— Đúng! Đúng! - Rồi giọng ông vang vang lên, - này ông Baisemeaux,

ông có biết tôi hết sức muốn gặp người tù đó không?

— Thưa Đức ông, không. Và tôi cũng xin nói là ngài đã làm tôi sợ quá

chừng; tôi run lên và chắc phải ngất xỉu đi.

— Ông Baisemeaux ạ, ông lại sắp phải ngất xỉu đi đấy khi tôi trở lại với

10.000 người và ba mươi khẩu đại bác.

— Chúa ơi! Đức ông điên rồi?
— Tôi đem cả Paris chống với ông và cả cái tháp thành này. Tôi sẽ phá

cửa và bắt ông treo cổ trên lỗ châu mai thành đấy.

— Đức ông! Đức ông, xin ngài tha cho tôi.
Fouquet nói thêm giọng bình tĩnh trở lại:
— Tôi cho ông mười phút để suy nghĩ. Tôi ngồi trong ghế này đây, tôi

đợi. Nếu mười phút qua mà ông vẫn cứ thế thì tôi bước ra và ông muốn gọi
tôi là khùng điên gì cũng được, ông sẽ thấy ngay.

Baisemeaux giậm chân cẳng như một người tuyệt vọng, nhưng không trả

lời gì hết. Thấy thế, Fouquet lấy mực, viết ra ghi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.