NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 2058

Rồi D'Artagnan với vẻ lo sợ đến chết, chụp lấy cái mâm đọc hàng chữ

trên đó. Khi đọc xong, mặt mày ông tái xanh:

— Ôi, Chúa ơi! Im đi! Ông toàn quyền đến kìa!
— Bây giờ phải làm sao đây? Đâu phải lỗi chúng tôi! - Athos hạ giọng. -

Đúng vậy không? Có đúng vậy không?

— Im đi! Tôi đã bảo im đi mà? Nếu họ tin rằng bạn biết đọc bạn hiểu

chuyện này, thì thà tôi chết thế cho các bạn còn hơn… nhưng mà…

— Mà sao? - Athos và Raoul cùng hỏi.
— Nếu tôi cứu các bạn khỏi chết thì cũng không cứu được các bạn ở tù

suốt đời đâu. Im đi! Đừng nói gì hết.

Viên toàn quyền bước qua chiếc cầu ván bắc trên hào hỏi D'Artagnan:
— Sao, ông bắt được ai đấy?
D'Artagnan nói nhỏ:
— Các bạn là dân Tây Ban Nha, các bạn không hiểu một tiếng Pháp nào

hết.

Rồi ông nói với viên toàn quyền:
— Tôi nói đúng rồi, đây là hai người sĩ quan Tây Ban Nha tôi quen ở

Ypre năm ngoái. Họ không biết một tiếng Pháp nào.

— Ồ! - Viên toàn quyền thận trọng nói.
Rồi ông ta đưa tay với cái mâm để đọc mấy hàng chữ. D'Artagnan gạt

tay ông ra và lấy đầu mũi gươm xoá các dòng chữ đi. Viên toàn quyền kêu
lên:

— Ông làm gì thế? Tôi không có quyền đọc à?
D'Artagnan trả lời thật rạch ròi:
— Đây là bí mật quốc gia. Ông biết, có lệnh Hoàng thượng xử tử những

ai biết bí mật đó, nên nếu ông muốn thì cứ đọc và chịu xử bắn tức khắc
ngay sau đó.

Trong khi D'Artagnan nói những lời nửa nghiêm túc, nửa đùa cợt đó thì

Athos và Raoul vẫn bình tĩnh đứng yên.

Viên toàn quyền nói:
— Nhưng mà các ông này chắc gì đã không biết một chữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.