NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 2119

— Không các bạn ạ, chớ chống cự? Nhà vua là kẻ mang mệnh trời.

Thượng đế và Nhà vua đã đánh ông Fouquet. Các bạn nên chịu trách nhiệm
trước bàn tay Thượng đế. Nhưng chớ tìm cách trả thù cho người chủ các
bạn; làm thế các bạn sẽ hy sinh vô ích, vợ con, tài sản và thân xác các bạn.
Các bạn hãy buông súng xuống rồi trở về nhà. Chính tôi xin các bạn làm
như thế, khẩn cầu các bạn như thế, tôi, người đã thay mặt ông Fouquet để
chỉ huy các bạn đây.

Đám đông xúm xít dưới cửa sổ la lên một tràng dài rền vang đầy nỗi tức

giận và sợ hãi lẫn lộn, Aramis tiếp:

— Binh sĩ của Louis XIV đã vào đảo rồi. Từ nay giữa họ và các bạn

không có đánh nhau nữa, đánh nhau thì phải tàn sát thôi. Thôi đi đi, về đi
và quên đi. Lần này là tôi nhân danh Chúa ra lệnh cho các bạn đấy!

Những người bạo loạn chịu khuất phục lẳng lặng rút lui từ từ.
Porthos nói:
— Úi dà, bạn ơi, bạn vừa nói gì thế?
Biscarrat nói:
— Thưa ông, ông vừa cứu được dân chúng của ông, nhưng không cứu

được bạn ông và ông.

Người giám mục Vannes nói với một giọng cao cả, dịu dàng đến mức lạ

lùng:

— Thưa ông De Biscarrat, xin ông vui lòng lấy lại tự do của ông.
— Thưa ông, tôi rất sẵn sàng, nhưng mà…
— Nhưng mà ông làm thế là giúp chúng tôi. Vì khi báo cho người giúp

Nhà vua biết việc dân chúng trên đảo chịu thần phục thì ông cũng có thể
kiếm cách nào đó chen vào lời nói xin tha cho chúng tôi.

Porthos mắt toé lửa:
— Xin tha? Xin tha? Cái gì thế?
Aramis thúc cùi chỏ thật mạnh vào người bạn như ông đã làm thời trẻ

tuổi xưa, lúc ông muốn báo cho Porthos biết ông đã làm hay sắp làm điều
gì đó. Porthos hiểu nên nín bặt, Biscarrat cũng hơi ngạc nhiên vì từ xin tha
đó thốt ra từ miệng của người lính ngự lâm kiêu hãnh mới vừa say sưa kể
lại những chiến tích trong đời mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.