NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 224

— Vậy Giáo Chủ sẽ bằng lòng về tôi?
— Tôi không nghi ngờ gì điều đó.
— Giáo Chủ vĩ đại!
— Ông có chắc trong khi nói chuyện với ông, vợ ông không buột miệng

nói ra những cái tên riêng nào chứ?

— Hình như thế.
— Bà ấy không nhắc đến bà De Chevreuse, ông De Buckingham và cả

bà De Vernet nữa chứ?

— Không, cô ta chỉ nói với tôi cô ta muốn phái tôi đi Londres để phục

vụ lợi ích của một nhân vật danh tiếng.

— Quân phản phúc! - Bà Bonacieux thầm thì.
— Im nào! - D’Artagnan vừa nói vừa nắm lấy tay nàng, còn nàng lơ

đãng cứ để mặc.

— Không sao - người mặc áo choàng tiếp tục - Ông thật ngớ ngẩn,

không biết giả vờ chấp nhận nhiệm vụ đó, và bây giờ ông đã có bức thư,
quốc gia mà họ đe dọa được cứu thoát và ông…

— Và tôi?
— Và ông ấy à! Giáo Chủ sẽ ban tước hiệu quý tộc cho ông…
— Ngài nói với ông như thế?
— Phải, tôi biết ngài muốn làm ông bị bất ngờ.
— Ông yên tâm - Bonacieux nói tiếp - vợ tôi tôn thờ tôi, vẫn còn kịp mà.
— Tên đần độn! - Bà Bonacieux lẩm bẩm.
— Có im không! - D’Artagnan vừa nói vừa siết chặt tay nàng hơn nữa.
— Còn kịp là thế nào? - Người mặc áo choàng hỏi lại.
— Tôi cũng quay lại Louvre, tôi yêu cầu gặp bà Bonacieux, tôi nói tôi đã

nghĩ lại rồi, tôi lại nhận việc đó, và tôi sẽ lấy được bức thư rồi chạy ngay
đến chỗ Giáo Chủ.

— Thế thì đi mau lên! Tôi sẽ quay lại ngay để biết kết quả tiến hành thế

nào.

Người lạ đi ra.
— Đồ đê mạt? - Bà Bonacieux nói.
— Im nào! - D’Artagnan nhắc lại và siết mạnh tay nàng hơn trước nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.