NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 228

— Và anh đi một mình?
— Tôi đi một mình.
— Trong trường hợp ấy, anh sẽ không qua nổi Bondy đâu, chính tôi là

người nói với anh như vậy, lời nói của Treville đấy.

— Sao lại thế được?
— Người ta sẽ cho ám sát anh.
— Tôi sẽ chết khi làm nghĩa vụ của mình.
— Nhưng sứ mạng của anh không được làm tròn.
— Đúng vậy - D’Artagnan nói.
— Tin tôi đi - Ông Treville tiếp tục - trong những cuộc phiêu lưu mạo

hiểm này, phải có bốn để đến được một.

— Ôi! Thưa ông, sao ông nói đúng thế. Nhưng ông đã biết Athos,

Porthos và Aramis, ông thấy liệu tôi có sử dụng họ được không?

— Không thổ lộ với họ cái bí mật mà chính tôi cũng không muốn biết

chứ?

— Chúng tôi đã thề với nhau, một lần cho mọi lần, nhắm mắt tin nhau,

hết lòng vì nhau trước mọi thử thách. Vả lại, ông có thể nói với họ rằng ông
hoàn toàn tin tưởng ở tôi, và họ sẽ không kém tin tôi hơn ông đâu.

— Tôi có thể cho họ mỗi người một kỳ phép mười lăm ngày, tất cả là thế

này: Cho Athos, vì vết thương vẫn luôn luôn nhức nhối đến vùng suối nóng
ở Forges, cho Porthos và Aramis đi theo bạn vì không muốn bỏ mặc bạn
trong một tình cảnh đau đớn đến như vậy. Gửi cho họ giấy phép sẽ là bằng
chứng tôi cho phép cuộc hành trình của họ.

— Xin cảm ơn ông, ông thật muôn vàn lần tốt.
— Vậy anh hãy đi tìm họ ngay lúc này đi và tất cả phải được thi hành

ngay đêm nay. À, trước hết, hãy viết cho tôi đơn xin ông Des Essarts. Có
thể anh đã bị một tên do thám theo dõi, và việc anh đến thăm tôi, trong
trường hợp Giáo Chủ đã biết sẽ được hợp pháp hóa.

D’Artagnan viết đơn xin, và ông De Treville nhận đơn từ tay chàng, đảm

bảo trước hai giờ sáng bốn giấy phép sẽ đến đúng địa chỉ các lữ khách.

— Làm ơn gửi giấy phép của tôi đến chỗ Athos - D’Artagnan nói - Tôi

sợ rằng trở về nhà tôi sẽ gặp chuyện chẳng lành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.