NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 395

Bà biện lý dẫn Porthos sang phòng bên cạnh và người ta bắt đầu đề ra

những điểm cơ bản cho việc hòa giải.

— Ông có thể đến ăn trưa ba lần một tuần - Bà biện lý nói.
— Cảm ơn, tôi không thích lợi dụng. Vả lại tôi cần phải nghĩ đến việc

trang bị kia.

— Đúng vậy - bà biện lý vừa nói vừa rên rỉ - cái thứ trang bị khốn kiếp

đó.

— Than ôi? Vâng - Porthos nói - Chính là nó đấy.
— Nhưng món trang bị ấy bao gồm những thứ gì, ông Porthos?
— Ồ! Nhiều thứ lắm - Porthos nói - Những ngự lâm quân, bà biết đấy, là

những quân nhân ưu tú, và họ cần có rất nhiều vật dụng mà đối với quân
cận vệ hoặc quân Thụy Sĩ lại là vô tích sự.

— Thì hãy kể từng thứ ra nào.
— Nhưng như thế có thể tới… - Porthos thích nói tới tổng số hơn bảng

liệt kê từng món.

Bà biện lý run lên chờ đợi và hỏi:
— Tới bao nhiêu? Em hy vọng nó không vượt quá… - Bà dừng lại

không nói nổi nữa.

— Ồ, không - Porthos nói - không vượt quá hai nghìn năm trăm quan

đâu. Tôi tin nếu tiết kiệm, với hai nghìn quan cũng ổn.

— Chúa ơi, hai nghìn quan! - Bà hét lên - nhưng đó là cả một gia sản.
Porthos nhăn mặt đầy ý nghĩa khiến bà Coquenard hiểu ngay:
— Em yêu cầu chi tiết cơ mà - bởi vì em có rất nhiều bà con và những

người quen biết trong thương trường, em hầu như tin chắc trăm phần trăm
sẽ mua được những thứ ông anh tự mua với giá thấp hơn.

— À, à, - Porthos nói - thì ra cô em muốn nói như vậy.
— Vâng, ông anh Porthos thân yêu! Như thế là trước tiên anh cần một

con ngựa.

— Phải rồi, một con ngựa.
— Được thôi! Đúng là em đã nghĩ đến việc ấy rồi.
— A! - Porthos nói, mặt mày rạng rỡ hẳn lên - thế là xong cái khoản

ngựa đã. Tiếp đến cần phải có yên cương đầy đủ gồm những thứ mà chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.