NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 624

ánh sáng mặt trời mà đoán, có thể ngày đã xế chiều, thế là em đã ngủ suốt
cả tối hôm trước đến chiều hôm sau, giấc ngủ kéo dài gần hai mươi bốn
giờ. Cái gì đã diễn ra trong suốt giấc ngủ dài như thế?

Em vội mặc quần áo nhanh chừng nào hay chừng ấy. Mọi cử động của

em đều chậm chạp và tê cứng chứng tỏ ảnh hưởng của thuốc mê chưa hoàn
toàn tan hết. Hơn nữa, căn buồng lại chỉ trang bị để tiếp nhận một phụ nữ,
và cô gái ưa đỏm dáng nhất còn chưa kịp muốn gì, thì khi lướt mắt nhìn
quanh căn phòng, đã thấy ước muốn ấy được hoàn tất rồi. Chắc chắn, em
không phải là người con gái đầu tiên bị nhốt trong cái nhà tù tráng lệ này.
Nhưng Felton, anh cũng hiểu, nhà tù càng đẹp, em càng hoang mang.

Phải, đó là một cái nhà tù, bởi em càng cố thoát ra cũng vô ích. Em dò

tìm cả bốn bức tường để phát hiện ra một chiếc cửa, cả bốn bức tường đều
phát lại tiếng kêu bịch bịch chắc nịch. Em đi vòng quanh căn phòng có lẽ
đến hai chục lượt để tìm một lối ra nào đó mà không có. Em buông mình
xuống chiếc ghế bành, suy sụp vì mệt mỏi và hãi hùng.

Trong khi đó đêm xuống rất nhanh, nỗi kinh hoàng của em càng tăng lên.

Em không biết liệu có nên ngồi im ở đấy hay không, em thấy hình như em
sắp ngã đến nơi. Cho dù em không ăn một chút gì từ đêm trước, nhưng vì
quá sợ nên em cũng chẳng cảm thấy đói. Không có lấy một tiếng vang nào
từ bên ngoài lọt vào khiến em tính được thời gian. Em chỉ đoán phỏng
chừng có thể là bẩy hoặc tám giờ tối, bởi lúc đó là tháng mười nên đã tối
hoàn toàn.

Bất thình lình tiếng cánh cửa quay trên bản lề làm em giật mình, một quả

cầu lửa hiện ra bên trên ô cửa kính sát trần, rọi ánh sáng chói chang vào
phòng và em kinh hãi nhận thấy một người đàn ông đứng cách em mấy
bước. Một bàn ăn đủ các món cho hai suất tối đã dọn sẵn như do ma thuật
được kê ở giữa phòng. Người đàn ông đó là kẻ đã theo đuổi em từ một năm
nay, đã thề làm nhục em và mấy câu đầu tiên từ cửa miệng hắn, em hiểu
ngay hắn đã hoàn thành cái việc làm nhục em đêm trước.

— Tên đê mạt! - Felton lẩm bẩm.
— Ồ đúng, tên đê mạt! - Milady kêu lên và thấy rõ viên sĩ quan quan tâm

đến câu chuyện ly kỳ này đến mức linh hồn như thể bị treo trên đầu lưỡi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.