NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 626

chạy lại buông mình xuống giường không rời con dao giải thoát mà em
giấu dưới gối.

Khi em thức dậy, một bàn ăn mới đã được dọn ra. Lần này, mặc dầu bao

nỗi hãi hùng, bất chấp những mối lo âu, em cảm thấy một cái đói cào cấu.
Đã bốn tám giờ em không ăn một chút gì. Em ăn chiếc bánh, một ít trái cây,
rồi lại nhớ đến thuốc mê hòa vào nước em uống hôm trước, em không động
đến một giọt bày trên bàn nữa mà ra chỗ tắm rửa, rót đầy một cốc ở vòi
nước đá hoa gắn ở tường. Tuy nhiên, mặc dầu đã đề phòng như vậy, em vẫn
trong tình trạng lo ngại ghê gớm khá lâu, nhưng lần này những mối sợ đã
không có cơ sở. Suốt ngày hôm ấy, em không thấy gì giống như em lo sợ.

Em đã thận trọng đổ bớt nửa bình nước để họ không biết em nghi ngờ.

Tối buông xuống cùng với bóng đêm, tuy nhiên, dù như bưng như bít, mắt
em bắt đầu quen dần. Giữa bóng đêm em trông thấy chiếc bàn thụt sâu
xuống dưới sàn, mười lăm phút sau nó lại hiện lên mang cho em bữa tối.
Một lát sau vẫn nhờ cái đèn ấy, phòng em lại sáng choang.

Em quyết định chỉ ăn những loại thức ăn mà người ta không thể trộn lẫn

thuốc ngủ: Hai quả trứng và ít trái cây là đủ bữa cơm cho em, rồi em lại rót
một cốc nước ở cái vòi nước bảo trợ mà uống. Mấy ngụm đầu, em thấy nó
không giống như vị ban sáng, em nghi ngờ ngay và dừng lại, nhưng em
cũng đã uống mất nửa cốc rồi. Em đổ phần còn lại đi hãi hùng chờ đợi, mồ
hôi vã ra trán.

Chắc hẳn, có một nhân chứng vô hình đã nhìn thấy em uống nước ở

chiếc vòi ấy và đã lợi dụng lòng tin của em để hại em cho em chắc chắn
hơn, và kẻ đó đã quyết định một cách lạnh lùng, theo đuổi rất chi tàn bạo.
Chưa được nửa giờ sau, vẫn những triệu chứng cũ lại xảy ra. Có điều, lần
này em mới chỉ uống có nửa cốc nước, nên em chống lại được lâu hơn, và
đáng lẽ hoàn toàn ngủ thiếp đi, em rơi vào tình trạng chập chờn thức tỉnh,
vẫn cảm nhận được những gì diễn ra xung quanh em, nhưng không còn đủ
sức để tự vệ hoặc chạy trốn nữa. Em lê người đến giường để tìm phương
tiện bảo vệ duy nhất còn lại, đó là con dao cứu mạng. Nhưng em chỉ đến
được đầu giường là quỵ gối xuống, hai tay em bám chặt lấy chân giường,
thế là em hiểu rằng em nguy mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.