NGỰ LÂM PHÁO THỦ TOÀN TẬP - Trang 656

một người khác tiếc thương suốt đời cả, nhưng thôi mặc chúng tôi, tôi xin
anh đấy.

Huân Tước vừa đi ra vừa thổn thức.
Trong phòng chỉ còn lại Quận Công bị thương, La Porte và Patrick.
Người ta đi tìm thầy thuốc, nhưng không tìm được.
— Đức Ông, ngài sẽ sống, ngài sẽ sống - viên hầu cận trung thành của

Anne D’Autriche quỳ trước ghế dài Quận Công nằm, nhắc đi nhắc lại.

— Nàng viết cho ta thế nào? - Buckingham đầm đìa máu cố át đi những

đau đớn dữ dội để hỏi về người mình yêu bằng một giọng thều thào - Nàng
viết gì cho ta? Đọc cho ta nghe đi.

— Ồ thưa Đức Ông! - La Porte nói.
— Tuân lệnh đi, La Porte, ông không thấy ta không còn mấy thời gian

nữa ư?

La Porte bẻ dấu xi và giơ bức thư trước mắt Quận Công, nhưng

Buckingham có cố cũng không phân biệt nổi chữ nữa.

— Đọc đi - Ông nói - đọc đi nào, ta không trong thấy nữa, đọc mau lên,

chả có ta lại còn không nghe được ấy chứ, và ta sẽ chết mà không biết được
nàng viết gì cho ta.

Quận Công.
Từ ngày quen biết ông, tôi đã từng đau khổ do ông và vì ông. Vì vậy tôi

cầu xin ông, nếu còn muốn cho tôi được thư thái, thì hãy chấm dứt việc rầm
rộ vũ trang chống lại nước Pháp và dừng cuộc chiến lại. Cuộc chiến ấy,
người ta nói ầm lên rõ ràng là do nguyên nhân tôn giáo và thầm thì tình
yêu của ông đối với tôi là nguyên nhân che giấu bên trong. Cuộc chiến ấy
không những có thể đem lại cho nước Pháp và nước Anh những thảm họa
lớn mà còn cho ông, Huân Tước ạ, những bất hạnh mà tôi sẽ ân hận vô
cùng. Người ta đang đe dọa tính mạng ông, xin ông hãy đề phòng, bởi nó
rất quý đối với tôi kể cả lúc tôi sẽ bị buộc phải coi ông như một kẻ thù.

Người được ông yêu mến,
Anne.
Buckingham thu hết tàn lực nghe đọc bức thư, khi người ta đọc xong,

ông như thể thấy trong thư một nỗi thất vọng cay đắng, liền hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.